Showing posts with label HY VỌNG. Show all posts
Showing posts with label HY VỌNG. Show all posts

Thursday, July 31, 2014

Đã không giữ lời, sao ai kia còn thề còn hẹn ?


Vô tình hay cố ý. Giữa các mối quan hệ. Nếu chưa quên được người cũ thì LÀM ƠN đừng bắt đầu với người mới. Nhất là những người yêu thương mình.

Chẳng có lí do nào mà phải để họ chấp nhận thiệt thòi. Cũng chả có lí do nào khiến họ trở thành người thay thế. Nếu không yêu họ thật lòng, nếu biết trước sẽ có kết thúc. Thì làm ơn đừng tạo cơ hội để cùng bắt đầu...
"Người ta thường yêu quá sớm, từ bỏ quá nhanh và dễ dàng buông lời hẹn ước nhưng lại không muốn chờ đợi kết quả."



"Người trẻ, hứa vội rồi quên cũng vội, nhất là những lời hứa trong tình yêu "
Đã không giữ lời, sao ai kia còn thề còn hẹn ?


Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Tuesday, July 29, 2014

"Dẫu thế nào đi nữa

 "Bao nhiêu năm qua, tôi chỉ luôn tâm niệm một điều, đó là không bao giờ ngoảnh đầu lại. Chỉ hối hận vì những gì chưa làm được, không bao giờ hối hận vì những gì mình đã làm. Mỗi bước đi trong cuộc đời, đều phải trả giá, tôi đã có được một số thứ mà mình cần, và cũng mất đi một vài thứ mà mình không muốn mất. Nhưng tất cả chúng sinh trên thế giới này, có ai là không sống như thế chứ?"
 http://thuonghieuthoitrang.blogspot.com/


Nếu tỏ ra khoan dung, sẽ có người cho là bạn dễ dãi. Dẫu thế, bạn hãy tha thứ cho họ.

Nếu tỏ ra tử tế với mọi người, sẽ có người nghĩ bạn có động cơ gì đó. Dẫu thế, bạn hãy cứ sống thật với người khác và với chính mình.

Nếu sống chân thật, sẽ có người muốn lừa dối bạn. Dẫu thế, bạn hãy cứ sống thật với bản chất của mình.

Nếu thành công, sẽ có những kẻ cơ hội tìm đến với bạn. Dẫu thế, bạn hãy luôn vươn đến thành công.

Nếu tìm thấy hạnh phúc, sẽ có người ghen tị và tìm cách phá hoại. Dẫu thế, bạn hãy cứ đi tìm và nâng niu hạnh phúc đang có.

Những điều tốt đẹp bạn thực hiện hôm nay có thể bị lãng quên vào ngày mai. Dẫu thế, hãy tiếp tục làm những điều tốt đẹp.
 http://nhatky-yeuthuong.blogspot.com/

Bạn mất nhiều năm để vun đắp một cái gì đó và rồi một người khác có thể phá hủy nó trong phút chốc. Dẫu thế, bạn hãy làm những điều bạn tâm đắc.

Có lúc bạn sẽ thất vọng vì đặt lòng tin không đúng chỗ. Dẫu thế, đừng bao giờ tỏ ra bi quan hay chán nản - cuộc sống thà bị lừa còn hơn không dám tin một lần.

Bạn trao tặng cho cuộc đời tất cả những gì tốt đẹp nhất của mình, nhưng thường thì người đời vẫn chưa cảm thấy hài lòng. Dẫu thế, bạn hãy cứ trao tặng những gì tốt đẹp nhất.

Dẫu thế nào đi nữa, hãy bỏ qua những điều làm bạn bị xúc phạm, bị tổn thương hay những điều bất công mà người khác có thể đối xử với bạn để tiếp tục sống theo cách mà bạn cho là tốt và đúng nhất. Như thế, dẫu bất cứ lúc nào, và bất kể điều gì có thể xảy ra, bạn vẫn luôn ngẩng cao đầu và không bao giờ phải hổ thẹn hay hối tiếc khi đối diện với lương tâm của chính mình.



Monday, July 28, 2014

Tớ vô lý lắm có phải không?

"Người giỏi biến sự phức tạp thành đơn giản. Kẻ ngốc biến sự đơn giản thành phức tạp để thể hiện sự tinh thông của mình"

sua may tinh tan noi gia re



Tớ không đủ can đảm để đứng đối diện cậu, đón nhận câu trả lời từ cậu. Cũng bởi vì tớ sợ sẽ phải đánh đổi tình bạn giữa chúng ta với những niềm đau mà không biết bao giờ mới có thể chữa lành.

Chúng mình quen nhau đủ lâu để tớ hiểu những nỗi đau của cậu, cảm thấy vui mỗi khi cậu cười và chung nỗi buồn mỗi khi cậu không vui.
Quan ao bao ho lao dong

Giữa chúng mình là tình bạn đơn thuần, đôi lúc đi xa hơn một chút, nhưng chưa bao giờ thành hình một mối quan hệ tình cảm đặc biệt nào cả. Người bên ngoài nhận thấy rõ điều đó, tớ và cậu cũng nhận thấy rõ điều đó.
sua may lanh

Nhưng có đôi lần tớ biết tim mình lỗi nhịp, khi nhìn thấy cậu cười, ánh mắt rạng ngời khoe niềm vui với tớ. Cũng có đôi lần tớ thấy mình như bị hẫng, chênh chao cảm xúc lạ lùng khi cậu ân cần, nhẹ nhàng với một bạn gái nào khác không phải là tớ.
VinaInternet JSC | Website | Logo | Domain | Hosting | Server | Software | PR Maketing | 6 . Google ads | Facebook Ads | SEO | Social Media | News Tech...  — tại  http://vinainternet.com/

Tớ vô lý lắm có phải không?

Tớ cứ mong ngóng tin nhắn của cậu mỗi sáng, chờ đợi tin chúc ngủ ngon của cậu mỗi khi gần đi ngủ. Dẫu đôi khi sự chờ đợi của tớ chìm trong im lặng và cũng chỉ có im lặng đáp lời, nhưng nếu có một ngày nào đó cậu nhắn tin vu vơ cũng khiến tớ thấy đời tươi sáng lắm!
 
 Phu tung o to
 
Ừ thì tớ là con gái, vì là con gái nên có quá nhiều những suy nghĩ ngổn ngang, cả ngại ngùng, e thẹn nữa, cậu ạ!

Tớ không đủ can đảm để đứng đối diện cậu, đón nhận câu trả lời từ cậu. Cũng bởi vì tớ sợ sẽ phải đánh đổi tình bạn giữa chúng ta với những niềm đau mà không biết bao giờ mới có thể chữa lành.
Bao ho lao dong

Cậu là một người bạn trai thật tốt, luôn quan tâm chăm sóc tớ vô điều kiện. Cậu cũng nhẹ nhàng và là một người có trách nhiệm. Có một vài điểm đặc biệt ở cậu, đó là khi cậu suy nghĩ thì hay chau mày lại, hoặc như cậu ngại ngùng thì hai bên tai sẽ rất đỏ.
Giay dan tuong

Ừ thì tớ chẳng biết trót thích cậu từ bao giờ mà những điều từ vặt vãnh đến to lớn, chỉ cần liên quan đến cậu là tớ thuộc như nằm lòng.

Đôi lúc, tớ cũng hay mộng mơ, tự cho phép mình đi lạc vào một giấc mơ cổ tích nào đó.
Rang su cao cap
Những lúc ấy tớ thấy cậu cũng loay hoay giống tớ, cũng ngại ngùng, cũng sợ sệt khi lưỡng lự trước một bậc tình cảm khác cao lớn hơn tình bạn.
 
 
Dù sao thì tớ biết, tớ vẫn chẳng thể nào ngừng thích cậu. Vậy nên kể cả khi cậu có nói hay không nói ra, tớ vẫn luôn là một đứa con gái ngốc nghếch thích cậu.
Email Marketing
Thích đến khi nào không thể thích được nữa mới thôi. Thế nên nếu cả hai chúng ta cùng ngại, thì cứ làm bạn như thế này cũng được, không sao cả. Chỉ cần cậu đừng thích thêm một ai khác nữa, chỉ cần để tớ ở bên cạnh cậu, thế là đủ mà, đúng không?

À, tất nhiên, tớ cũng chẳng ngại nhận lời nếu như cậu thật sự thích tớ. Có thể vào một ngày đẹp trời nào đó, cậu cảm thấy sẵn sàng và tớ cũng vậy, thì cậu cứ ngỏ lời đi nhé, cho tớ còn đồng ý!  

may ao thun quang cao

Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Có lẽ chưa kết thúc

"Trên thế giới này, làm cho người ta thống khổ nhất không phải là lúc trong tay ngươi không có thứ gì, mà là lúc ngươi mang rất nhiều, rất nhiều thứ đã được chuẩn bị kỹ càng đến tặng cho người ta, nhưng người ta lại không muốn nhận."


sua may tinh tan noi gia re


Đôi khi, chính kết thúc lại là mở đầu. Những gì chúng ta không ngờ nhất, sẽ chọn đúng vào thời điểm tuyệt vời, để tìm đến với chúng ta.

Tôi còn nhớ, rất, rất lâu về sau này, tôi gặp lại những người đã từng xuất hiện trong cuộc sống của tôi trước kia, nhưng tất cả những gì đã qua, đã không đủ làm cho tôi phải bận tâm thêm nữa.
 
Bởi vì kể cả có là một ký ức tồi tệ hay đau lòng, chỉ cần qua thời gian, sẽ vĩnh viễn không thể quay trở lại. Chỉ khi bạn đủ tự tin để nhắc về nó không một chút xấu hổ, bạn mới có thể trân trọng hơn những gì đang có ở hiện tại. Tôi có quyền ngẩng cao đầu về tất cả những gì mình làm được. Tôi có quyền sống thật tốt, và có quyền lãng quên những ký ức đau lòng.
 
Mùa hè năm đó, chúng tôi chỉ là những đứa trẻ, những đứa trẻ sớm cho rằng mình đã lớn, để rồi tự cho mình cái quyền trừng phạt người khác…
 
Mùa hè năm đó, chúng tôi chỉ là những đứa trẻ, nhưng đã sớm gây tổn thương cho nhau, đã sớm gieo vào nhau những vết thương dù là vô tình hay cố ý…
 
Mùa hè năm đó, chúng tôi, từ những đứa trẻ, đã bắt đầu trưởng thành, sau những giọt nước mắt, và sau những mảng tối trong tim, là những vết cắt không liền sẹo…
 
 Quan ao bao ho lao dong

Khi người ta bị vứt bỏ trong một góc nhỏ của thế giới, người ta dễ dàng nếm trải cảm giác cô độc tận cùng. Bởi vì cô độc, nên sẽ rất nhanh cảm động nếu có ai đó muốn lại gần. Tôi khi ấy, chỉ là một đứa con gái vì bị cô lập, nên đã sinh thiện cảm với một người duy nhất tiến đến gần mình.
 
- Chào các bạn, mình là Trung, hy vọng được các bạn giúp đỡ!
 
Cô chủ nhiệm đẩy lưng Trung về phía trước chọn chỗ, ánh mắt cô quét qua tất cả gương mặt, trừ tôi. Một đứa học sinh dường như chẳng còn tồn tại trong lớp như tôi, vốn dĩ không cần sự chú ý của cô. Học sinh mới chuyển đến nghe nói có thành tích học tập rất tốt, lại năng nổ trong các hoạt động tập thể, quan trọng là khuôn mặt sáng sủa có phần thu hút người khác đã khiến cho tất cả mọi người đều phải chú ý đến cậu ấy.
 
Thế nhưng, dưới ánh mắt chờ mong của cô chủ nhiệm, và của những ánh mắt khác trong lớp. Trung bước xuống phía cuối lớp, dừng lại bên cạnh mép bàn, và chọn chỗ bên cạnh tôi. 
 
- Tớ có thể ngồi đây được không? Bên trong, chỗ cạnh cửa sổ ấy, nhường cho tớ nhé?
 
 sua may lanh
Đó là lần đầu tiên chúng tôi gặp nhau, cũng là lần đầu tiên một người bạn trong lớp nói chuyện với tôi một câu dài như vậy. Tôi nhớ rõ nụ cười của cậu ấy hòa lẫn với ánh nắng gay gắt lọt qua ô cửa sổ hôm ấy, thổi vào trong lòng tôi một cơn gió nhè nhẹ. Như cậu bạn đứng trước mặt tôi, như vẻ chờ đợi thật kiên nhẫn của cậu ấy, như biểu cảm không hề thay đổi của cậu ấy mặc dù đã bắt đầu có những tiếng xì xầm nho nhỏ về tôi. Chúng tôi đã gặp nhau như thế.
 
Tôi đã bắt đầu làm quen với chiếc bàn có thêm một người ngồi bên cạnh. Tôi bắt đầu làm quen với tính cách ồn ào của cậu ấy, cũng bắt đầu nhận ra, cậu ấy cũng thật phiền phức, vì luôn tìm cách đưa người khác phải ra khỏi cái góc nhỏ của họ.
 
- Linh, tại sao cậu ít nói thế?
 
Trung hỏi, hai tay đan vào nhau, còn mắt thì chăm chú nhìn lên bảng, như thể câu vừa rồi không phải nói với tôi, mà là lẩm nhẩm bài giảng của thầy vậy. 
 
- Sao thế, sao không trả lời?
 
Tôi không biết phải trả lời thế nào, bởi vì chính tôi cũng không biết. Là tôi không muốn nói, hay là trước nay không có ai nói chuyện với tôi?
 
VinaInternet JSC | Website | Logo | Domain | Hosting | Server | Software | PR Maketing | 6 . Google ads | Facebook Ads | SEO | Social Media | News Tech...  — tại  http://vinainternet.com/
- Là do không có ai để nói chuyện – Tôi thành thật – Cậu thấy đấy, trong lớp chẳng có ai ưa tớ cả!
 
- Sao lại không nhỉ, tớ thấy cậu thú vị nhất trong số đám con gái lớp mình!
 
- Cậu đừng nói thế, tớ biết tớ thế nào mà!
 
- Thật đấy, tin tớ đi, so với đám con gái luôn tự cho mình là trung tâm vũ trụ, luôn kiêu ngạo coi thường người khác, thì cậu hơn hẳn – Trung cúi xuống viết ghi chú vào vở - Và nhất là, cậu là người duy nhất không cố tình tiếp cận tớ.
 
- …
 
- Kiểu của bọn họ thật phiền chết đi được, làm bạn với cậu thoải mái hơn nhiều! - Trung thoải mái gục đầu xuống bàn – Đợi hết giờ gọi tớ dậy nhé, thầy dạy chán chết!
 
- Ừ!
 
Phu tung o to

Tôi đã hơn một lần suy nghĩ, tại sao Trung ngay từ đầu đã chọn tôi trong số rất nhiều ánh mắt nhìn theo cậu ấy ngày hôm đó, cũng hơn một lần thắc mắc, tại sao tôi lại trở thành bạn của một người nổi bật như thế, một cách ngẫu nhiên.
 
Và tôi phát hiện, cuộc sống luôn có những điều ngẫu nhiên như thế, xảy ra bất thình lình. Tôi chỉ có thể coi đó là món quà quý giá, cất giữ cẩn thận, chứ không được tùy ý sử dụng. Như Trung, tôi chưa bao giờ tìm cách đến gần cậu ấy, cũng chưa bao giờ chủ động bắt chuyện. Hầu hết đều là cậu ấy hỏi, và tôi trả lời, có những lúc tôi giữ im lặng, còn cậu ấy thì lẳng lặng nhìn tôi. Lúc đó, cậu ấy không cười nữa, mà bắt đầu đăm chiêu, dường như trong lòng cậu ấy có những suy nghĩ khác.
 
Tôi rất thích vẽ, và có thói quen vẽ lại những thứ xung quanh. Dường như Trung rất thích những hình vẽ của tôi, thi thoảng giờ ra chơi, cậu ấy không rời khỏi chỗ ngồi, mà rất chăm chú nhìn tôi vẽ.
 
Bao ho lao dong
- Linh này, vẽ cho tớ một bức đi! – Trung đột ngột lên tiếng khiến tôi hơi giật mình, ngòi bút chệch một vệt nhỏ trên giấy – Vẽ tớ ấy!
 
- Tớ không giỏi vẽ chân dung.
 
- Kỳ cục! gì mà giỏi với không, chỉ cần vẽ theo những gì cậu cảm nhận thôi mà!
 
- Chỉ cái gì tự nguyện vẽ ra mới là đẹp.
 
- Thôi được rồi… - Trung xua tay, mặt xịu xuống – cậu không thích thì thôi vậy! Nhỏ mọn!
 
Trung rất tốt với tôi. Cậu ấy không chỉ nói chuyện với tôi, giúp tôi trực nhật, còn giúp tôi học, giúp tôi lờ đi những ánh mắt châm chọc của những cô bạn trong lớp. Cách giảng bài của cậu ấy rất dễ hiểu, tôi đã bắt đầu thích nghi được với những môn tự nhiên, đặc biệt là môn toán. 

 

Chúng tôi thân thiết với nhau hơn, tôi dần dần nói nhiều hơn với cậu ấy, chia sẻ với cậu ấy những câu chuyện ở lớp, rồi sau đó là bất cứ câu chuyện thú vị hiếm hoi nào xảy ra trong cuộc sống của tôi.
 
Những chuyến xe bus bắt đầu vui hơn, thời gian về nhà thu hẹp lại, bởi vì tôi đã có một người bạn mới, cũng chính là người bạn duy nhất trong suốt những năm học phổ thông.
 
Đó có lẽ là quãng thời gian hạnh phúc nhất của tôi, được quan tâm, được yêu thương, và được một chỗ dựa để an ủi những tháng ngày đơn độc. Tôi an tâm hưởng thụ sự đãi ngộ tuyệt vời của cuộc sống ấy mà không biết, đôi khi, sự trớ trêu đến tận cùng của số phận chính là những thứ tưởng chừng như có được, một ngày nào đó lại bay biến mất giữa vũ trụ mênh mông.
 
***
Giay dan tuong
 
Bức chân dung tôi vẽ Trung bỗng dưng biến mất. Tôi lục tung hết tập bản vẽ và đồ dùng cá nhân cũng không thể tìm thấy. Tôi hoảng sợ, tuyệt đối không thể để người khác nhìn thấy nó, bởi vì đó không chỉ là một bức vẽ bình thường…
 
- Cậu tìm cái này phải không?
 
Một giọng nữ cất lên, Trang – cô bạn lớp phó kiêu kỳ, một trong số những người không ưa tôi trong lớp nhìn tôi mỉa mai, trên tay là bức vẽ mà tôi cần tìm. Khoảnh khắc ấy, trước mắt tôi bỗng có một mảng tối đen ngòm.
 
- Ồ, ra là cậu thích Trung đấy nhỉ?
 
- Trả lại cho tớ!
 
- Vội gì chứ, bài thơ và dòng chữ tiếng anh phía sau hay lắm này!
 
- Tớ xin cậu đấy Trang, trả lại cho tớ!
 
- Sao chứ? Bức vẽ đẹp thế này cơ mà, bài thơ và lời thổ lộ phía sau cũng hay lắm đó, sao lại không muốn người khác biết cơ chứ? Để tôi giúp cậu nhé?
 
Bức vẽ của tôi được Trang nhanh tay chuyền đi cho những người khác, đám đông túm tụm giành giật để xem điều thú vị đằng sau bức vẽ ấy. Mắt tôi nhòe nước, trong mảng xám mờ đục tôi nhìn thấy bóng dáng quen thuộc. Vẫn là Trung, cậu ấy giật lấy bức vẽ mà giờ đây chỉ còn là một mảnh giấy nhàu nhĩ, từ tốn mở ra, khuôn mặt lộ rõ vẻ kinh ngạc. Một lúc sau, cậu ấy đặt tờ giấy lên trên mặt bàn tôi đang ngồi, rồi lặng lẽ rời khỏi lớp.

Suốt buổi học ngày hôm đó, cậu ấy không trở lại lớp.

 
 Rang su cao cap

Tôi bỏ mặc mọi lời bàn tán trêu chọc, những câu nói đùa cố ý của đám con gái, cả những tiếng huýt sáo trêu chọc của đám con trai. Cả giờ học tôi chỉ nhìn chăm chăm vào bức vẽ nhàu nát đã được vuốt phẳng phiu trước mặt, thẫn thờ. 
 
Có lẽ, tôi đã mất đi người bạn duy nhất. Có lẽ, tôi đã có suy nghĩ vượt qua giới hạn mà tôi được phép nghĩ tới.
 
Có lẽ, tôi đã sai lầm, sai lầm rất lớn. Bởi vì, tôi đã trót thích cậu ấy, một người bạn đặc biệt ngay từ đầu đã không từ chối tôi, mà luôn tìm cách giúp đỡ tôi, cổ vũ tôi.
 
Có lẽ, tôi đã khiến cậu ấy thất vọng.
 
***
 
Mẹ lo lắng vì tôi bỗng dưng ốm sốt, phải nghỉ học. Tôi không dám đến trường, không phải vì những ánh mắt cười nhạo đáng sợ của những người bạn cùng lớp, mà bởi vì tôi không dám đối diện với cậu ấy.
 
Những ngày tháng trước khi Trung xuất hiện bắt đầu hiện ra trước mắt, dường như tôi lại sắp bắt đầu lại một cuộc sống chỉ đơn độc một mình. Kỷ niệm đẹp bỗng chốc hóa thành một chiếc rương cũ kỹ, đến nỗi tôi không dám tin là mình đã từng trải qua những ngày đó. Tôi bất giác cảm thấy, thời gian làm bạn với Trung chẳng khác nào như giấc mộng đêm hè, tỉnh dậy rồi, vẫn còn cảm giác chân thực, nhưng tất cả vẫn chỉ là mơ.
 
Thế nhưng, trước khi tôi kịp hợp thức hóa những điều ấy trở thành hiện thực thì Trung xuất hiện. Cậu ấy đứng trước cửa nhà tôi, lặng lẽ cúi đầu nhìn theo bàn chân đang di di xuống đường một cách vô thức. Tôi phát hiện, cậu ấy dường như rất cao, và dường như trầm tĩnh đến đáng ngạc nhiên.
 
- Trung – Tôi gọi tên cậu ấy, chỉ thấy cậu ấy ngước nhìn tôi ngơ ngác. Trên khuôn mặt của cậu ấy không rõ là biểu cảm gì, nhưng lại khiến tôi có cảm giác buồn, tim vô thức đập chậm lại một nhịp.
 
- Linh, tớ đến để chào cậu một tiếng… Tớ… tớ chuẩn bị chuyển trường…
 
- Ừ, tớ hiểu rồi, thật ra cậu cũng không cần phải đến tận đây!
 
- Tớ…
 
- Là tớ sai trước, đáng ra tớ không nên như thế, tớ không nên cho phép mình vượt quá bổn phận. Là tớ có lỗi với cậu, vì thế, cậu có đi mà không cần quan tâm đến tớ cũng chẳng có gì là quá đáng cả…
 
- Sao cậu lại nói thế, ít ra thì tớ…
 
- Trung, tạm biệt, và cảm ơn cậu!
 
 Email Marketing

Tôi chạy nhanh vào nhà, bỏ lại Trung vẫn đứng chôn chân ngoài cửa. Cậu ấy đã nói hết những gì cần nói, còn tôi vẫn chỉ là một con nhỏ ngốc nghếch tự cho rằng có thể duy trì mãi niềm hạnh phúc hiện tại. Hóa ra, tôi đã lầm tưởng, cái tôi gọi là hạnh phúc ấy, thực ra với người khác chỉ là một điều không có giá trị.
 
Tối hôm ấy, mẹ đưa cho tôi một mẩu giấy gấp tư, chính là của Trung nhờ chuyển cho tôi. Tôi khẽ khàng mở ra, từng dòng chữ quen thuộc khiến tim tôi đập liên hồi.
 
“Tớ theo gia đình chuyển vào Nam sống, bởi vì quá đột ngột nên không thể nói với cậu sớm hơn, xin lỗi cậu!
 
Phải đối xử với bản thân thật tốt, cũng đừng quá nhẫn nhịn người khác. Không có tớ, cậu phải tự bảo vệ mình, đừng để bị bắt nạt, nghe chưa?
 
Còn nữa, nhất định đừng có suy nghĩ linh tinh. Bởi vì cho dù mọi người có nói gì, cho dù xảy ra chuyện gì, tớ vẫn coi cậu là người bạn tốt nhất. Và sẽ luôn luôn nhớ đến cậu!”
 
Tôi òa khóc, như một đứa trẻ. Hóa ra giấc mộng của tôi chưa chấm dứt, hóa ra hy vọng tôi đem ra đặt cược không khiến tôi đánh mất tất cả mọi thứ, hóa ra tôi vẫn có thể dành lại một chút ấm áp cho mình.
 
Chỉ cần như vậy thôi. Với tôi, đã là quá đủ.
 
Bởi vì cậu ấy đã chứng minh cho tôi thấy, tôi không phải là mơ, tôi không phải là một mình chống chọi với thế giới này.
 
Những dấu vết của tuổi trẻ luôn để lại rõ rệt trong chặng đường trưởng thành. Những tình cảm giấu kín trong lòng, những cuộc gặp gỡ rồi chia ly, những nỗi đau tạo thành những vết sẹo khó lành, những giọt nước mắt, và nhiều hơn hết là sự tiếc nuối.
 
Thế nhưng, chỉ cần có thể gặp nhau, chính là món quà của duyên phận. Chỉ cần là cậu ấy, nhất định là cậu ấy, trong số hàng trăm nghìn người…
 

***
 
Chúng tôi mất liên lạc kể từ khi cậu ấy chuyển vào Nam. Tôi bắt đầu luyện tập trở nên cứng cỏi hơn, biết bảo vệ mình trước những con mắt soi mói của người khác, chứ không còn là một con bé đơn thuần khép kín, dễ bị bắt nạt, thành tích học tập kém cỏi như ngày nào.
 
Thời gian trôi, mang theo toàn bộ câu chuyện trưởng thành của chúng tôi đóng lại thành một quyển sách gọi là Quá khứ. Thi thoảng tôi lấy nó ra để ngắm nghía lâu hơn một chút, để tin rằng, có một người bạn tựa thiên thần, đã xuất hiện đúng vào thời điểm tôi sắp buông tay bỏ cuộc để chìm sâu vào trong tuyệt vọng, để kéo tôi lên. Chính cậu ấy là nút mở toàn bộ câu chuyện thời thiếu niên khi ấy của tôi.
 
may ao thun quang cao
Rất rất lâu sau đó, tôi đã có thể mở một triển lãm tranh cho riêng mình. Bức chân dung nhàu nhĩ ngày nào được tôi đóng khung treo tại một góc sáng nhất của phòng triển lãm. Tôi cảm thấy, đã đến lúc phải chấp nhận cậu ấy như một phần quá khứ, chứ không thể tiếp tục hy vọng.
 
Bất chợt, có tiếng bước chân chầm chậm tiến đến gần bàn làm việc, rồi một bàn tay gõ nhẹ lên chiếc bàn gỗ mà tôi đang ngồi. Ngẩng đầu khỏi màn hình máy tính, chính là khuôn mặt vừa lạ vừa quen đang nhìn tôi mỉm cười.
 
Đôi khi, chính kết thúc lại là mở đầu. Những gì chúng ta không ngờ nhất, sẽ chọn đúng vào thời điểm tuyệt vời, để tìm đến với chúng ta. Như người đối diện tôi lúc này, như trái tim đang đập loạn nhịp của tôi, như những gì tôi đã nuối tiếc ở quá khứ và nuôi hy vọng ở tương lai.
 
Tôi phải cảm ơn cậu ấy, vì nhờ có cậu ấy mà trong suốt một khoảng thời gian nằm lặng lẽ trong cuộc đời mình, tôi mới nhận thấy, hóa ra mình còn được yêu thương, và yêu thương chân thành như thế...
 
Câu chuyện cổ tích mà tôi kể, có lẽ chưa kết thúc.


Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Hãy Nhớ về tất cả những niềm hạnh phúc đã dành cho bạn trong từng biến cố cuộc đời

"Một người đàn ông vĩnh viễn phải biết ơn một người con gái luôn ở bên anh ta khi anh ta 20 tuổi. Bởi vì khi đàn ông 20 tuổi, anh ta đang ở ngưỡng thấp nhất trong cuộc sống chính mình: không tiền, không sự nghiệp. Mà khi một người con gái 20 tuổi chính là khoảng thời gian rực rỡ nhất của cô ấy."

sua may tinh tan noi gia re



Hãy Nhớ tất cả những gì mình đã đoan hứa với một ai đó và cố gắng thực hiện cho trọn vẹn.
Quan ao bao ho lao dong

Hãy Quên đi những gì là khách sáo xã giao ngay khi bạn vừa mới làm xong một việc nào đó cho người khác.

sua may lanh
Hãy Quên đi những lời ca tụng ngợi khen quá mức dành cho bạn khi bạn vừa mới được nghe.

VinaInternet JSC | Website | Logo | Domain | Hosting | Server | Software | PR Maketing | 6 . Google ads | Facebook Ads | SEO | Social Media | News Tech...  — tại  http://vinainternet.com/
Hãy Quên đi một lời nói xấu hay vu khống về ai đó trước khi bạn có dịp kể lại cho người khác.

 Phu tung o to
Hãy Quên đi cái xấu, điều tai ác, chuyện cười chê, chế nhạo dành cho bạn, dù nó phát xuất từ đâu đi nữa.

Bao ho lao dong
Hãy Quên đi mọi âu lo bực bội với một tấm lòng đầy tha thứ và hy vọng rồi ra mọi chuyện sẽ khá hơn.


Giay dan tuong
Hãy Nhớ cho thật kỹ, cho thật lâu mọi điều tử tế dù là nhỏ bé nhất mà người khác đã từng làm cho bạn.

 Rang su cao cap
Hãy Nhớ một lời khen ngợi khích lệ bạn dành cho người khác sẽ được đón nhận và loan đi kể lại một cách hân hoan.

Hãy Nhớ tất cả những gì mình đã đoan hứa với một ai đó và cố gắng thực hiện cho trọn vẹn.

Email Marketing
Hãy Nhớ cho kỹ những người đã từng giúp đỡ mình, và kể như mình đã suốt đời mắc một món nợ ân tình với họ.

Hãy Nhớ về tất cả những niềm hạnh phúc đã dành cho bạn trong từng biến cố cuộc đời, và chúng sẽ làm cho bạn thấy hạnh phúc.
may ao thun quang cao

Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Bố ơi! Nhìn này, con có thể bay được rồi, con đang bay này!

"Hãy tự mình bỏ vào túi mình chút mạnh mẽ để dám yêu là dám bỏ, chút quyết đoán để dám nắm là dám buông, chút vô tình để dám nhớ là dám quên, chút lý trí để nhận ra đâu là cát sỏi đâu là hoa hồng trên con đường tiến về tương lai và chút ngạo đời để bước qua quá khứ đau thương mà đi về phía trước.

Sống hãy bước đi nhưng hãy dừng lại khi bạn cảm thấy mệt, dựa lưng vào chốn yêu thương, mang quạt niềm tin ra tiếp sức, uống chút nước hạnh phúc, ăn miếng bánh nụ cười, giũ sạch bụi bẩn mang tên thất vọng và buồn khổ để có thể vững bước hơn.


sua may tinh tan noi gia re


Để biến ước mơ thành hiện thực, thật sự bạn có rất nhiều cách. Hãy xem, cậu bé dưới đây biến khao khát được bay của mình thành hiện thực như thế nào nhé!
Quan ao bao ho lao dong

Có một cậu bé sống trong trại mồ côi từ nhỏ. Cậu bé luôn luôn ước mơ rằng mình có thể bay được như những chú chim.
 
Mọi lời giải thích đều chẳng có nghĩa lý gì với cậu bé.
sua may lanh
Cậu ta hay thắc mắc rằng tại sao cậu lại không thể bay cơ chứ trong khi trong vườn thú còn có những con chim to hơn cậu ta, vậy mà chúng vẫn bay được.
 
Có một cậu bé khác bị liệt từ nhỏ, ước mơ duy nhất của cậy bé là có thể đi đứng và chạy được giống các cô cậu bé khác.
VinaInternet JSC | Website | Logo | Domain | Hosting | Server | Software | PR Maketing | 6 . Google ads | Facebook Ads | SEO | Social Media | News Tech...  — tại  http://vinainternet.com/
Cậu bé cũng luôn hỏi bố mình lý do tại sao cậu lại không thể đi được.
 
Một hôm, cậu bé sống ở trại trẻ mồ côi được ra ngoài. Cậu ta đến công viên và nhìn thấy cậu bé bị liệt đang chơi trong hố cát. Cậu bé chạy lại đấy hỏi xem cậu bé trong hố cát kia đã bao giờ mơ ước được bay chưa.
 
Phu tung o to
- Tớ chưa bao giờ mơ như thế. – Cậu bé bị liệt trả lời – Nhưng tớ luôn ước rằng tớ có thể đi lại bình thường như cậu.
 
- Tớ xin lỗi, chuyện của cậu thật đáng buồn. Này, chúng ta có thể làm bạn với nhau được chứ?
 
- Tất nhiên rồi!
 
Bao ho lao dong
 
 
Hai đứa trẻ chơi với nhau rất vui vẻ cho đến khi bố cậu bé bị liệt mang chiếc xe lăn ra đón con trai mình về. Cậu bé có mơ ước được bay ra nói thầm điều gì đó vào tai bố bạn mình.
 
- Được thôi, nếu cháu muốn – Người bố vui vẻ đáp.
 
Giay dan tuong
Cậu bé tiến lại chổ bạn mình và nói:
 
- Cậu là người bạn duy nhất của tớ. Tớ ước gì có một điều kì diệu sẽ làm cho bạn có thể đi lại được. Tớ chỉ có thể làm được cho bạn một điều nhỏ này.
 
 Rang su cao cap
Nói rồi cậu bé cõng ngay người bạn bị liệt của mình lên lưng và đi. Lúc đấu, cậu đi từ từ, rồi dần dần cậu chạy, chạy nhanh hơn. Cậu bé bị liệt hứng thú reo lên:
 
- Cảm ơn cậu, đây là lần đầu tiên tớ không cần xe lăn.
 
Cậu bé muốn được bay càng chạy nhanh hơn nữa dù mặt cậu đỏ bừng và áo thì ướt sũng mồ hôi. Người cha hạnh phúc nhìn hai đứa trẻ chạy vòng vòng quanh thảm cỏ. Cậu bé bị liệt giơ hai tay lên trời hét to:
 
Email Marketing
- Bố ơi! Nhìn này, con có thể bay được rồi, con đang bay này!
 
Nếu bạn không thể bay, bạn vẫn có thể giúp người khác bay. Cũng giống như là nếu bạn không thực hiện được ước mơ của mình thì bạn vẫn có thể giúp người khác thực hiện được ước mơ của họ. Cho dù ước mơ đó có giống hệt ước mơ của bạn. Và bạn vẫn hạnh phúc!
may ao thun quang cao


Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com

Đừng để anh ấy mang em đi!

"Suốt cuộc đời 1 con người, có thể họ chỉ ao ước về 1 điều gì đó không thể gọi tên mà bỏ qua vô vàn những điều hạnh phúc đơn giản khác xung quanh mình.."

sua may tinh tan noi gia re



Giá như một lần nào đó trong đời, anh cho em thấy mình có lý do để ở lại, để thấy mình xứng đáng được nhận một tình yêu thật sự chứ không phải một cái phủi tay...
 Quan ao bao ho lao dong

Rất nhiều ngày rồi em tự hỏi bản thân rằng là em muốn đi hay vì anh chẳng buồn níu giữ? Anh biết không sẽ có rất nhiều rất nhiều người lướt qua và dừng lại bảo em rằng hãy đi đi...
 
Giá như một lần nào đó trong đời, anh cầm lấy tay em và bảo rằng: “em đừng đi!”. 
 
sua may lanh
Giá như một lần nào đó trong đời, anh cho em thấy mình có lý do để ở lại, để thấy mình xứng đáng được nhận một tình yêu thật sự chứ không phải một cái phủi tay... 
 
Đừng để anh ấy mang em đi! Vì anh ấy luôn mỉm cười, luôn mang sự quan tâm đặt cạnh sự lạnh nhạt nơi anh.
 
VinaInternet JSC | Website | Logo | Domain | Hosting | Server | Software | PR Maketing | 6 . Google ads | Facebook Ads | SEO | Social Media | News Tech...  — tại  http://vinainternet.com/
Đừng để anh ấy mang em đi! Vì khi điện thoại nóng ran để gọi hàng trăm cuộc nhỡ đến anh thì anh ấy đã ở bên cạnh để chắc rằng em an toàn.
 
Đừng để anh ấy mang em đi! Vì khi em tuyệt vọng gọi tên anh thì anh ấy đã lau sạch nước mắt cho em và nói rằng: “em xứng đáng nhận đc một tình yêu đúng nghĩa”.
 
Phu tung o to
 
Người em yêu – anh ở đâu khi em đau đớn? Anh ở đâu khi e sợ hãi? Anh ở đâu khi em cần anh hơn bất kỳ ai khác?
 
Đừng để anh ấy mang em đi! Vì một lúc nào đó em sẽ cảm động và nhầm tưởng rằng đó chính là tình yêu.
 
Bao ho lao dong
Đừng để anh ấy mang em đi! Vì một lúc nào đó em sẽ ngu ngốc bám vào một cái phao và khờ dại tin rằng nó sẽ ko mang về nỗi đau to lớn.
 
Đừng để anh ấy mang em đi! Vì một lúc nào đó em chẳng còn thể khóc, nhìn tất cả nhẹ tênh và nhàn nhạt, kể cả tình yêu của chúng ta...
 
Giay dan tuong
Đừng để anh ấy mang em đi! Vì một lúc nào đó em sẽ buông xuôi, để nước mắt rơi nghiêng, nỗi đau hoành hành và  mọi thứ cuốn em ra xa anh, rất xa anh...
 
Rang su cao cap
Đừng để anh ấy mang em đi! Vì khoảng trống có thể lấp nhưng chẳng bao giờ vừa khít!
 
Đừng để anh ấy mang em đi! Vì anh ấy không phải là anh và em cần anh, chỉ anh thôi...
 
Đừng để anh ấy mang em đi!
Email Marketing
Đừng để em đau đớn nhận ra rằng tình yêu nơi anh chưa từng tồn tại, rằng ghen tuông nơi anh là một khái niệm xa xỉ với em, mình đã quá mệt mỏi và đã đến lúc phải ngừng cố gắng.
 
Đừng để anh ấy mang em đi! Vì tình yêu này đã trải qua tất cả được-mất, đã chẳng thể theo năm tháng mà nhạt màu, đã chẳng còn đúng sai hi sinh hay từ bỏ... 
may ao thun quang cao

Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com