Chúng ta không cầu nguyện để được che chở khỏi những nguy hiểm mà là để không phải sợ hãi khi phải đối mặt với điều đó
1. Mặc định việc "trả tiền" là của đàn ông
Ta đang sống ở một xã hội hiện đại, một xã hội mà nam - nữ bình đẳng nhưng phụ nữ lại quên mất sự bình đẳng còn nằm ở việc thanh toán sau các cuộc vui.
Hiển nhiên, khi yêu nhau thì việc phụ nữ được chiều chuộng, được nhận quà, được người yêu đưa đi mua sắm, ăn uống là chuyện hoàn toàn bình thường.
Tuy nhiên, đừng mặc định nó một cách cứng nhắc và xem nó như một chân lý.
Đàn ông cũng phải lao động, họ cũng bán mồ hôi sôi nước mắt để có tiền trang trải cuộc sống vì vậy nếu thực sự yêu thương thì hãy cùng họ gánh vác một chút về vật chất trong sinh hoạt đời thường.
Đó có thể là bữa cơm, là cái áo sơ mi, là chầu cafe hay mời họ một bữa thịnh soạn khi bạn nhận lương. Đàn ông hay tự ái chuyện tiền nong vì thế hãy cư xử sao cho tinh tế, hãy biến nó thành một món quà để người nhận cảm thấy thoải mái hơn. Đừng ra vẻ ra đây nhiều tiền hay tạo cho họ cảm giác mặc cảm chốn đông người.
Sự tinh tế ấy nằm ở cách cư xử của từng người vì thế tôi chỉ nhắc rằng, chia sẻ gánh nặng tiền nong đôi khi cũng là một cách yêu thương của phụ nữ.
2. Suy diễn lung tung
Từ sở thích suy diễn diễn đến tật ghen tuông vớ vẩn. Một tin nhắn muộn, một chút trễ hẹn hay một lần vô tình chở đồng nghiệp nữ đi đâu đó cũng đủ khiến các cô dẫn dắt đến một câu chuyện ngoại tình ly kì trong suy nghĩ.
Phụ nữ hay lắm nhé, họ dẫn dắt tình huống tình huống rất hay nhờ một trí tưởng tượng bay xa như trẻ em uống Fristy. Nhắn tin không thấy hồi âm thì bắt đầu nhá máy, nhá không được thì lát sau thể nào cũng có đoạn "làm gì, đi đâu, ở với ai mà em gọi mãi không được".
Vô tình chở một cô gái nào đó, mặc kệ là em họ hay đồng nghiệp thì khối cô đã bắt đầu "tôi biết ngay mà, đàn ông mấy thằng chung tình" hay nặng hơn là khóc lóc, giận dỗi "sao anh không đi luôn đi, quay về đây làm gì, cô ta đẹp thế cơ mà". Mặc cho gã đàn ông kia đực mặt ra chưa hiểu chuyện gì và không biết nên giải thích từ đâu.
Các cô gái à, đàn ông ngoài tình yêu còn có sự nghiệp, đồng nghiệp, khách hàng và bạn bè. Hãy cho họ khoảng trống để giao lưu, để nhậu nhẹc, để vui chơi và để hòa mình vào thế giới không - có - bạn. Cách tốt nhất để gìn giữ tình yêu là hãy trao cho nó sự tự do để những người yêu thực sự sẽ quay về bên bạn sau thời gian bề bộn với công việc. Đừng gó ép họ vào khuôn khổ của những suy diễn linh tinh.
3. Tự cho mình quyền trễ hẹn
Đổ lỗi cho phấn son, cho quần áo, cho nhan sắc để biện minh cho việc trễ hẹn của mình mặc cho họ rất ghét đàn ông đến muộn.
Giờ hẹn đã đến, người thì nóng ruột chờ trước cổng còn người thì ỏng ẹo mãi trước gương chỉ vì tóc chưa hợp ý, son hơi nhạt, giày không hợp với màu trang phục và thế là họ mặc nhiên đủng đỉnh thay đồ cho hợp ý bỏ mặc cả giờ giấc.
Họ có thể đến muộn chứ nhất quyết không để mình xấu khi ra đường.
Nhưng phụ nữ ơi, muốn nhận điều gì trước hết hãy cho đi điều đó. Ghét chờ đợi thì cũng nên trân trọng thời gian của người khác. Đàn ông thích phụ nữ đẹp chứ không thích phụ nữ vì nhan sắc mà bắt họ chờ đợi.
4. Việc "xin lỗi" và "làm hòa" là của đàn ông
Tôi thấy có rất nhiều cặp đôi giận nhau chỉ vì những lý do không đâu từ trên trời rơi xuống, lúc thì đến muộn, khi thì vô tâm, có khi vì trái nhau trong suy nghĩ nhưng đa phần lỗi chưa hẳn đã thuộc về đàn ông.
Có nhiều người đàn ông bị giận một cách thật đáng thương khi họ chẳng hiểu lỗi đến từ đâu nhưng phụ nữ thì tắt máy, bỏ về và cho phép mình được giận - dài - hạn chỉ bởi vì xin lỗi là chuyện của đàn ông.
Họ không biết rằng, một lần được xuống nước không có nghĩa là lần 2, lần 3 họ cũng được chiều ý. Tình yêu nào có sự phân đổi trách nhiệm, nếu mối tình chỉ do một người nắm giữ và trân trọng thì sớm hay muộn vết nứt nhỏ cũng sẽ làm đổ vỡ tất cả.
Hãy cùng nhau giải quyết những khuất mắt nếu bạn muốn đưa mối tình của mình cập bờ hạnh phúc. Nâng niu, trân trọng và cùng nhau nuôi dưỡng mới là biểu hiện của một mối tình đẹp.
5. Ích kỷ
Hay nói cách khác là sở hữu. Họ khó chịu khi đàn ông tụ tập ăn nhậu với bạn bè, họ mặc định người yêu là phải dành cho nhau mọi khoảng không gian trống trong ngày ngoài công việc.
Mà phụ nữ ích kỷ thường có cách biểu lộ rất hay nhé, họ cạnh khóe, xốc xỉa, họ mỉa mai đay nghiến rất cay chỉ vì sự việc không như ý họ muốn. Họ giận dỗi quát nạt, họ nước mắt lưng tròng chỉ đơn giản vì cảm thấy bị - bỏ - rơi khi nửa kia bận rộn không đến được.
Phụ nữ thật kì lạ, đừng biến tình yêu là tất cả vì nếu một ngày khi nó không còn nữa thì nó sẽ cướp đi hết của bạn mọi thứ và cuốn sạch của bạn mọi niềm tin đấy.
6. Mù quáng
Phụ nữ khi yêu thường xem tình yêu là tất cả, họ coi đó là hơi thở, là nguồn sống, là chỗ dựa duy nhất của họ vào cuộc sống vì thế khi yêu họ mù quáng đến mức quên mất đâu là sai là đúng.
Họ yêu đến mức cứ ngỡ rằng thế gian này chỉ có một người đàn ông vì thế mặc cho anh ta hờ hững, kệ cho ta vũ phu đánh đập, bơ đi cả khi anh ta ngoại tình và cứ thế họ chui rúc vào cái thế giới tình yêu đã nhạt màu tự bao giờ.
Phụ nữ à, tình yêu xuất phát từ trái tim nhưng nếu chỉ dùng trái tim để yêu mà bỏ rơi lý trí thì đau thương sẽ là phần thưởng dành cho bạn đấy.
7. Đòi hỏi lãng mạn quá mức
Rất nhiều phụ nữ bây giờ bị cuốn vào các bộ phim Hàn lãng mạn, những màn cầu hôn ngọt ngào, những pha tỏ tình ngập sắc hồng hạnh phúc vì thế họ thường rơi vào trạng thái mơ tưởng rồi dẫn đến hụt hẫng khi một nửa của mình không chạm đến được mốc đòi hỏi của bản thân.
Họ giận dỗi, họ chau mày chỉ vì "tỏ tình gì mà cộc lốc thế" hay "đàn ông gì mà chẳng có chút lãng mạn".
Nhưng hãy hiểu cho rằng, người ta không yêu bạn theo cách mà bạn muốn không có nghĩa là họ không yêu bạn thật nhiều. Tôi đồng ý rằng lãng mạn là điều cần để giữ lửa yêu thương nhưng lửa sẽ cháy mạnh hơn nữa khi những lãng mạn ấy xuất phát từ ý tưởng và lòng chân thành của đối phương. Đừng rập khuôn, đừng đòi hỏi và cũng đừng giận dỗi chỉ vì nó không như ý bạn. Mỗi người một vẻ và chẳng có ai thích làm bản sao của người khác _ người yêu của bạn cũng thế đấy.
Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com
http://phutungotoatvn.com
Showing posts with label Cuộc sống. Show all posts
Showing posts with label Cuộc sống. Show all posts
Sunday, August 3, 2014
Thursday, July 31, 2014
Tại sao cha mẹ cứ bao bọc con cái ?
"Suy cho cùng, những người mạnh mẽ không phải vì họ muốn thế, mà chỉ là họ nhận ra rằng trên thế gian này ta chẳng thể dựa dẫm vào bất kì ai ngoài chính bản thân mình. Tôi trước giờ chỉ có một mình. Không mạnh mẽ thì yếu đuối cho ai xem ?"
Bạn nói bạn đã đủ lớn để đi chơi khuya vào cuối tuần. Cha mẹ nói bạn phải về sớm. Bạn nói bạn muốn xem bộ phim mới mà mọi người đang bàn tán. Cha mẹ lại nói bạn không được xem phim đó. Bạn nói bạn muốn đi chơi với vài người trẻ dễ mến mà bạn đã gặp. Cha mẹ nói họ muốn gặp bạn bè của bạn trước đã.
Là một thiếu niên, có thể đôi khi bạn cảm thấy bị cha mẹ kiềm kẹp quá đáng. Dường như cứ mỗi lần bạn nói “con muốn” thì đều bị đáp lại bằng mấy tiếng “không, con không được”. Cũng không có chuyện gì trong cuộc sống mà tránh khỏi “cặp mắt rình mò” của cha mẹ. Diễm, 15 tuổi, nói: “Cha tôi luôn muốn biết tôi ở đâu, mấy giờ về. Phần lớn cha mẹ đều thế cả. Cha mẹ có cần phải biết mọi chuyện không? Cha mẹ nên để tôi được tự do hơn chứ”.
Những người trẻ còn than phiền là cha mẹ không tôn trọng họ. Khi có vấn đề gì xảy ra, thay vì tin tưởng, cha mẹ thường hấp tấp kết án mà không hề xem xét sự việc. Thay vì được tự do lựa chọn, họ lại bị kiềm chế bởi các luật lệ.
Tại sao cha mẹ cứ bao bọc con cái ?
Một số thanh thiếu niên cho rằng, sự lo sợ của cha mẹ về những nguy hiểm có thể xảy đến cho họ hầu như chỉ là chuyện tưởng tượng! Nhưng hãy nhớ rằng họ đã dành rất nhiều thì giờ và tình cảm cho bạn. Ý tưởng bạn lớn lên và rồi rời khỏi gia đình là điều có thể khiến họ lo âu. Một người mẹ viết: “Con trai một của tôi nay đã 19 tuổi, nhưng tôi hầu như không thể chịu nổi ý tưởng là nó sẽ rời khỏi nhà”.
.JPG)
Vì thế một số cha mẹ có khuynh hướng bao bọc hay bảo vệ con cái cách thái quá. Nhưng phản ứng quá khích trước sự việc đó sẽ là một sai lầm thực sự. Một phụ nữ trẻ nhớ lại: “Mẹ tôi và tôi rất gần gũi với nhau cho đến khi tôi 18 tuổi... Nhưng khi tôi qua tuổi đó, giữa mẹ con tôi bắt đầu có vấn đề. Tôi muốn độc lập một chút, nhưng mẹ tôi không muốn, sợ rằng mẹ con sẽ tách rời nhau. Cho nên mẹ bắt đầu cố gắng canh giữ tôi chặt chẽ hơn, còn tôi thì cố thoát ra nhiều hơn”.
Một mức độc lập vừa phải là một điều tốt, nhưng đừng cố vì nó mà phải mất sự gắn bó trong gia đình. Làm thế nào bạn có thể giúp cha mẹ đối xử với bạn như người lớn, dựa trên sự hiểu biết, khoan dung, và tôn trọng lẫn nhau? Vì một lẽ là ai tôn trọng sẽ được tôn trọng.
Đôi khi các bậc cha mẹ này cũng phán đoán sai. Tuy vậy, họ vẫn xứng đáng đuợc con cái tôn trọng. Cha mẹ bạn cũng vậy. Việc họ có thể thuộc loại cha mẹ luôn muốn bao bọc con cái mình không phải là lý do để bạn chống đối. Hãy tôn trọng họ như cách bạn muốn được tôn trọng.
Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com
Bạn nói bạn đã đủ lớn để đi chơi khuya vào cuối tuần. Cha mẹ nói bạn phải về sớm. Bạn nói bạn muốn xem bộ phim mới mà mọi người đang bàn tán. Cha mẹ lại nói bạn không được xem phim đó. Bạn nói bạn muốn đi chơi với vài người trẻ dễ mến mà bạn đã gặp. Cha mẹ nói họ muốn gặp bạn bè của bạn trước đã.
Là một thiếu niên, có thể đôi khi bạn cảm thấy bị cha mẹ kiềm kẹp quá đáng. Dường như cứ mỗi lần bạn nói “con muốn” thì đều bị đáp lại bằng mấy tiếng “không, con không được”. Cũng không có chuyện gì trong cuộc sống mà tránh khỏi “cặp mắt rình mò” của cha mẹ. Diễm, 15 tuổi, nói: “Cha tôi luôn muốn biết tôi ở đâu, mấy giờ về. Phần lớn cha mẹ đều thế cả. Cha mẹ có cần phải biết mọi chuyện không? Cha mẹ nên để tôi được tự do hơn chứ”.
Những người trẻ còn than phiền là cha mẹ không tôn trọng họ. Khi có vấn đề gì xảy ra, thay vì tin tưởng, cha mẹ thường hấp tấp kết án mà không hề xem xét sự việc. Thay vì được tự do lựa chọn, họ lại bị kiềm chế bởi các luật lệ.
Tại sao cha mẹ cứ bao bọc con cái ?
Một số thanh thiếu niên cho rằng, sự lo sợ của cha mẹ về những nguy hiểm có thể xảy đến cho họ hầu như chỉ là chuyện tưởng tượng! Nhưng hãy nhớ rằng họ đã dành rất nhiều thì giờ và tình cảm cho bạn. Ý tưởng bạn lớn lên và rồi rời khỏi gia đình là điều có thể khiến họ lo âu. Một người mẹ viết: “Con trai một của tôi nay đã 19 tuổi, nhưng tôi hầu như không thể chịu nổi ý tưởng là nó sẽ rời khỏi nhà”.
Vì thế một số cha mẹ có khuynh hướng bao bọc hay bảo vệ con cái cách thái quá. Nhưng phản ứng quá khích trước sự việc đó sẽ là một sai lầm thực sự. Một phụ nữ trẻ nhớ lại: “Mẹ tôi và tôi rất gần gũi với nhau cho đến khi tôi 18 tuổi... Nhưng khi tôi qua tuổi đó, giữa mẹ con tôi bắt đầu có vấn đề. Tôi muốn độc lập một chút, nhưng mẹ tôi không muốn, sợ rằng mẹ con sẽ tách rời nhau. Cho nên mẹ bắt đầu cố gắng canh giữ tôi chặt chẽ hơn, còn tôi thì cố thoát ra nhiều hơn”.
Một mức độc lập vừa phải là một điều tốt, nhưng đừng cố vì nó mà phải mất sự gắn bó trong gia đình. Làm thế nào bạn có thể giúp cha mẹ đối xử với bạn như người lớn, dựa trên sự hiểu biết, khoan dung, và tôn trọng lẫn nhau? Vì một lẽ là ai tôn trọng sẽ được tôn trọng.
Đôi khi các bậc cha mẹ này cũng phán đoán sai. Tuy vậy, họ vẫn xứng đáng đuợc con cái tôn trọng. Cha mẹ bạn cũng vậy. Việc họ có thể thuộc loại cha mẹ luôn muốn bao bọc con cái mình không phải là lý do để bạn chống đối. Hãy tôn trọng họ như cách bạn muốn được tôn trọng.
Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com
Tuesday, July 29, 2014
Bạn sẽ chọn ai? Trai ngoan hay trai hư?
"Khi bạn lừa được ai đó, không phải vì họ quá ngờ nghệch mà là bởi vì họ….quá tin vào bạn"
Trai ngoan liều mình: “Anh sẽ chết vì em”. Trai hư nhếch mép: "Chẳng có ai chết vì ai hết, mà cớ gì phải chết? Đời còn dài, tình còn đẹp, chết thì lấy ai yêu em?"
Trai ngoan âm thầm thích bạn, bẽn lẽn lúc tỏ tình.
Trai hư tuyên bố sẽ theo đuổi bạn đến cùng và chắc chắn sẽ cưa đổ bạn. Trai hư luôn biết cách khiến mình nổi bật, và hơn cả là hắn muốn bạn để ý tới. Thực ra đó cũng là cách hắn thể hiện cá tính của mình mà thôi.
Trai ngoan thừa nhận mình chưa có mảnh tình nào vắt vai và chỉ yêu mỗi bạn. Trai hư thừa nhận đã từng có cả rổ người yêu và cho đến bây giờ vẫn không thiếu những cô nàng theo đuổi, bám càng. Thực ra hắn muốn nói rằng bạn là người duy nhất hắn để ý, và nếu không muốn các cô gái vô tội khác phải khổ não vì suốt ngày tìm cách lấy lòng hắn thì bạn hãy gật đầu làm người yêu hắn càng nhanh càng tốt đi thôi.
Chính thức hóa mối quan hệ với bạn là cách nhanh nhất để hắn cắt đuôi vệ tinh và toàn tâm với bạn!
Trai ngoan tự tin nói suốt đời này sẽ chỉ yêu mình bạn, sống chết cũng không thay lòng đổi dạ. Trai hư không hứa hẹn, thề thốt nhiều – bởi đã qua mấy lần yêu nên hắn tự tin với kinh nghiệm yêu dắt túi, bạn sẽ không thể chán hắn.
Tình yêu cứ thế lâu bền, chứ cần gì hẹn hứa hão huyền đâu?
Trai ngoan nói sẽ không bao giờ làm bạn khóc. Trai hư nói nếu cần bạn cứ khóc đi. Nước mắt phụ nữ là bảng ghi chiến tích của đàn ông, bạn khóc vì hắn chứng tỏ bạn đã tìm đúng người để yêu thực lòng rồi đấy!
Trai ngoan nói nếu khóc thì hãy gọi cho chàng, chàng sẵn sàng ở bên mỗi khi bạn cảm thấy tồi tệ nhất. Trai hư nói nếu muốn bạn cứ gọi, nhưng đến hay không là chuyện của chàng. Bởi trai hư tỉnh táo hiểu rằng không phải lúc nào hắn cũng là ông Bụt thấy ai khóc là lại hiện lên. Bạn cần độc lập với chính cảm xúc của mình và dám đối diện với nó. Trai hư nghĩ thế, dù lúc đó chàng còn đang bận nhậu nhẹt ăn chơi.
Trai ngoan khẳng định rằng dù nghèo đói cũng sẽ chăm sóc tốt cho bạn. Còn trai hư lạnh lùng “không tiền yêu nổi nhau không?”. Đói bụng thân mình lo không xong, thì sức lực đâu mà đèo bòng người kia nữa? Thực ra hắn đang sợ bạn phải khổ, và cũng vì hắn đang rất thực tế với xã hội bây giờ. Không đúng ư?
Trai ngoan liều mình: “Anh sẽ chết vì em”. Trai hư nhếch mép: "Chẳng có ai chết vì ai hết, mà cớ gì phải chết? Đời còn dài, tình còn đẹp, chết hết lấy ai yêu em?"
Trai ngoan nói tiền của anh là tiền của em. Trai hư nói tiền của anh là của em, nhưng em lại là của anh; còn tiền của em là tiền của cả hai, nhưng hắn sẽ chỉ tiêu tiền của mình cho bạn còn tiền của cả hai hãy cứ để dành.
Trai ngoan nói em mặc gì cũng đẹp. Trai hư trêu chọc: "Em không mặc gì mới đẹp", nhưng không bao giờ hắn để người khác nhìn bạn một cách thoải mái và vô tư.
Trai ngoan nói: “Anh sẽ giữ cho em, để dành cho đám cưới”. Trai hư nói: “Em hãy tự giữ cho mình”. Bởi trước sau rồi hắn biết, người quyết định cuối cùng vẫn chỉ là bạn mà thôi!
Trai ngoan phê phán và chỉ trích những gã trai hư. Còn trai hư chẳng cần lên án và đả kích ai cả. Mọi sự bất mãn đều được quy về đố kị và ganh ghét, mà trai hư thì cần gì phải làm thế với ai? Làm gì có ai hư hơn hắn nữa, chính thế mà hắn sống rất thoải mái.
Ý hắn muốn bạn hãy tập trung cho cuộc sống của mình đi, đừng để ý đến xung quanh vì dù gì đi nữa bạn vẫn cứ là bạn, chẳng ai sống hộ cho bạn được ngày nào đâu.
Trai ngoan biết cách làm phụ nữ tin, còn trai hư biết cách làm phụ nữ bị quyến rũ và mê hoặc. Trai ngoan biết cách làm phụ nữ thấy an tâm và bình yên, còn trai hư lại cực khéo trong việc khiến phụ nữ phiêu lưu, mạo hiểm và tìm cảm giác mới.
Trai ngoan tốt nhưng trai hư chắc gì đã xấu? Vậy nếu là bạn, bạn sẽ chọn ai? Trai ngoan hay trai hư?
Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com
Trai ngoan âm thầm thích bạn, bẽn lẽn lúc tỏ tình.
Trai hư tuyên bố sẽ theo đuổi bạn đến cùng và chắc chắn sẽ cưa đổ bạn. Trai hư luôn biết cách khiến mình nổi bật, và hơn cả là hắn muốn bạn để ý tới. Thực ra đó cũng là cách hắn thể hiện cá tính của mình mà thôi.
Trai ngoan thừa nhận mình chưa có mảnh tình nào vắt vai và chỉ yêu mỗi bạn. Trai hư thừa nhận đã từng có cả rổ người yêu và cho đến bây giờ vẫn không thiếu những cô nàng theo đuổi, bám càng. Thực ra hắn muốn nói rằng bạn là người duy nhất hắn để ý, và nếu không muốn các cô gái vô tội khác phải khổ não vì suốt ngày tìm cách lấy lòng hắn thì bạn hãy gật đầu làm người yêu hắn càng nhanh càng tốt đi thôi.
Chính thức hóa mối quan hệ với bạn là cách nhanh nhất để hắn cắt đuôi vệ tinh và toàn tâm với bạn!
Trai ngoan tự tin nói suốt đời này sẽ chỉ yêu mình bạn, sống chết cũng không thay lòng đổi dạ. Trai hư không hứa hẹn, thề thốt nhiều – bởi đã qua mấy lần yêu nên hắn tự tin với kinh nghiệm yêu dắt túi, bạn sẽ không thể chán hắn.
Tình yêu cứ thế lâu bền, chứ cần gì hẹn hứa hão huyền đâu?
Trai ngoan nói sẽ không bao giờ làm bạn khóc. Trai hư nói nếu cần bạn cứ khóc đi. Nước mắt phụ nữ là bảng ghi chiến tích của đàn ông, bạn khóc vì hắn chứng tỏ bạn đã tìm đúng người để yêu thực lòng rồi đấy!
Trai ngoan nói nếu khóc thì hãy gọi cho chàng, chàng sẵn sàng ở bên mỗi khi bạn cảm thấy tồi tệ nhất. Trai hư nói nếu muốn bạn cứ gọi, nhưng đến hay không là chuyện của chàng. Bởi trai hư tỉnh táo hiểu rằng không phải lúc nào hắn cũng là ông Bụt thấy ai khóc là lại hiện lên. Bạn cần độc lập với chính cảm xúc của mình và dám đối diện với nó. Trai hư nghĩ thế, dù lúc đó chàng còn đang bận nhậu nhẹt ăn chơi.
Trai ngoan khẳng định rằng dù nghèo đói cũng sẽ chăm sóc tốt cho bạn. Còn trai hư lạnh lùng “không tiền yêu nổi nhau không?”. Đói bụng thân mình lo không xong, thì sức lực đâu mà đèo bòng người kia nữa? Thực ra hắn đang sợ bạn phải khổ, và cũng vì hắn đang rất thực tế với xã hội bây giờ. Không đúng ư?
Trai ngoan liều mình: “Anh sẽ chết vì em”. Trai hư nhếch mép: "Chẳng có ai chết vì ai hết, mà cớ gì phải chết? Đời còn dài, tình còn đẹp, chết hết lấy ai yêu em?"
Trai ngoan nói tiền của anh là tiền của em. Trai hư nói tiền của anh là của em, nhưng em lại là của anh; còn tiền của em là tiền của cả hai, nhưng hắn sẽ chỉ tiêu tiền của mình cho bạn còn tiền của cả hai hãy cứ để dành.
Trai ngoan nói em mặc gì cũng đẹp. Trai hư trêu chọc: "Em không mặc gì mới đẹp", nhưng không bao giờ hắn để người khác nhìn bạn một cách thoải mái và vô tư.
Trai ngoan nói: “Anh sẽ giữ cho em, để dành cho đám cưới”. Trai hư nói: “Em hãy tự giữ cho mình”. Bởi trước sau rồi hắn biết, người quyết định cuối cùng vẫn chỉ là bạn mà thôi!
Trai ngoan phê phán và chỉ trích những gã trai hư. Còn trai hư chẳng cần lên án và đả kích ai cả. Mọi sự bất mãn đều được quy về đố kị và ganh ghét, mà trai hư thì cần gì phải làm thế với ai? Làm gì có ai hư hơn hắn nữa, chính thế mà hắn sống rất thoải mái.
Ý hắn muốn bạn hãy tập trung cho cuộc sống của mình đi, đừng để ý đến xung quanh vì dù gì đi nữa bạn vẫn cứ là bạn, chẳng ai sống hộ cho bạn được ngày nào đâu.
Trai ngoan biết cách làm phụ nữ tin, còn trai hư biết cách làm phụ nữ bị quyến rũ và mê hoặc. Trai ngoan biết cách làm phụ nữ thấy an tâm và bình yên, còn trai hư lại cực khéo trong việc khiến phụ nữ phiêu lưu, mạo hiểm và tìm cảm giác mới.
Trai ngoan tốt nhưng trai hư chắc gì đã xấu? Vậy nếu là bạn, bạn sẽ chọn ai? Trai ngoan hay trai hư?
Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com
Em có sợ cô đơn?
"Sống một mình không cô đơn. Vây quanh bởi những người không hợp với mình mới thật sự là cô đơn"
Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com
Anh thích những lúc em không ngại ngần mà buộc gọn cả phần tóc mái lên cao, tự hào khoe cái trán dô rất bướng. Mái bằng cũng đáng yêu, nhưng cái trán dô của em trông yêu hơn đấy.
Người ta bảo con gái trán dô thường rất khó chiều, lại còn khó bảo!Con gái mà cứng như đá ấy, yêu vào chỉ suốt ngày ôm bực thôi. Nhưng trên đời này làm gì có chuyện con tim chịu nghe lời "người ta bảo" đâu em. Yêu thì cứ yêu, mặc kệ là trán dô hay... trán ngắn.
Anh yêu em thế đấy!
Anh thích những lúc em không ngại ngần mà buộc gọn cả phần tóc mái lên cao, tự hào khoe cái trán dô rất bướng. Mái bằng cũng đáng yêu, nhưng cái trán dô của em trông yêu hơn đấy.
Con gái trán dô thường đổ lỗi rằng mình không nữ tính cũng chỉ vì cái trán. Thực ra thì giới tính có bao giờ phụ thuộc vào hình dạng cái trán đâu em. Cái trán có tội gì đâu, oan cho nó thế.
Ôi khoan, anh đùa đấy!
Trên đời này, điều không nên làm nhất chính là tự ti về những gì mình có. Em biết không, cái trán nó là một phần của em và làm nên em cơ mà.Nên đừng suốt ngày tìm cách giấu nó đi nữa, cũng đừng than vãn vì nó mà em xấu đi, em chẳng biết để kiểu tóc gì cho đẹp. Nếu em hòa hợp được với nó, và chung sống yên bình, chắc chắn em sẽ vẫn trông rất xinh dù sở hữu một cái trán không thể bướng hơn được nữa. Cái quan trọng nhất là em phải tự tin lên chứ!
Con gái trán dô thường rất bướng, không thích nghe lời và suốt ngày chỉ chăm chăm muốn làm theo ý mình. Em không ngoan, thậm chí còn rất hư nữa. Nhiều lúc em làm anh bất lực và chỉ biết thở dài, đứng nhìn em bó tay mà không biết làm sao để cải tạo cái đầu em nữa.
Đôi khi, em làm anh sợ quá. Thật đấy! Là em mạnh mẽ hay em đang cố giả vờ mạnh mẽ vậy? Nếu buồn em cứ nói, nếu mệt em cứ khóc, có sao đâu em. Đừng gắng gượng và cố gắng che đậy như thế. Anh biết em đang cảm thấy những gì.
Đã lúc nào em nghĩ đến một bờ vai, hay một bàn tay sẵn sàng kéo em dậy chưa? Hay em lại cứ tiếp tục một mình tự làm mọi thứ? Rồi tự vui, tự buồn, tự khóc... Cứ thế không cần ai giúp đỡ, không cần ai ở cạnh. Em đang tự mình đẩy xa những bàn tay muốn chạm vào em, tự trốn tránh những người muốn bước vào cuộc sống của mình nếu cứ độc lập như thế.
Trán dô à, dù bướng em vẫn là con gái, nhớ không? Và chắc chắn ở đâu đó đang có người chờ đợi để được ở cạnh em, và yêu em dài lâu, dù có chuyện gì đi nữa. Người đó có thể là anh và cũng có thể là người khác. Nhưng có một điều không thể phủ nhận, là dù em có đang tự ti với mình nhiều như thế nào, thì sẽ luôn có một người yêu em - yêu những gì thuộc về em rất chân thành!
Vậy nên, anh yêu em nhiều lắm, "Trán dô" của anh!
Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com
Anh có ngại không khi anh yêu một cô gái không biết chưng diện?
"Mỉm cười là cách tốt nhất để bạn đối mặt với mọi khó khăn, đè bẹp mọi sự sợ hãi và che giấu tất cả các vết thương trong bạn."
Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com
Cứ an yên yêu em đi anh, một cô gái không biết chưng diện như em nhiều khi cũng đáng để yêu lắm chứ!
Đặc quyền của con gái là làm đẹp, bởi con gái được ưu ái gọi là “phái đẹp” cơ mà. Con gái làm đẹp trong mắt người yêu, làm đẹp trong mắt mọi người, con gái thích xúng xính váy áo xinh xinh và khoác lên mình những gương mặt cười tươi tắn. Nhưng em không nằm trong số những cô gái ấy, em thích sự giản dị chân phương, em không thích cầu kỳ tô vẽ, càng không thích khoác lên mình những thứ điệu đà.
Vậy nên, anh có ngại không khi anh yêu một cô gái không biết chưng diện?
Em không hay chưng diện, không mất thời gian la cà các shop quần áo, không dành nhiều thì giờ để tìm cho kỳ được màu son của hãng này, hãng khác. Mỗi lần ra đường em chỉ áo thun quần jean, thoa một chút son dưỡng và mỉm cười, thế là em đã thấy tự tin rồi anh ạ.
Bạn bè, người thân đôi lần có phàn nàn, nói rằng em là gái lớn, gái đang tuổi yêu mà không có lấy một chút cầu kỳ khoe sắc. Mỗi lần như thế em cũng chỉ nhoẻn cười, thiết nghĩ, không có son phấn, không phưng phức sáp hương, thì anh vẫn yêu em đó thôi, đúng không anh?
Em yêu sự đơn giản, em sợ mình chậm chạp và mất thời gian mỗi khi làm việc gì đó. Thế nên anh sẽ không thấy em là đứa trễ hẹn bao giờ, em không dành nhiều thời gian trống cho những khoản trang điểm phấn son, em không muốn người yêu mình phải chờ đợi quá lâu khi đã tin tin còi trước cổng.
Em yêu sự nhẹ nhàng, em không muốn giống như những cô gái khác, theo những khuôn mẫu tô vẽ khác. Em chỉ cần mình nhìn đủ xinh và đủ dịu dàng trong mắt người em yêu thôi là được. Dù em không phải là một cô gái nổi bật, cũng chẳng phải là đứa có nhan sắc khiến người người mê đắm, nhưng em nghĩ chỉ khi em là em thôi thì cũng đủ chiếm trọn tim một người rồi, anh có đồng ý với em không?
Tất nhiên, trong những dịp trọng đại, như ra mắt gia đình anh, ra mắt bạn bè anh, đi chơi cùng anh tới những nơi sang trọng, em cũng sẽ học cách điệu đà một chút, phù hợp với bản thân nhưng vẫn đủ xinh và tươi tắn khi đi bên anh. Những lúc ấy, chắc anh sẽ hơi ngạc nhiên một chút, nhưng chỉ là một chút thôi, em sẽ không làm gì quá đà, vì anh biết tính em rồi đấy!
Cứ an yên yêu em đi anh, một cô gái không biết chưng diện như em nhiều khi cũng đáng để yêu lắm chứ!
Anh sẽ không phải lo lắng việc mất hàng giờ trong ngày để đi làm vệ sĩ cho cô người yêu mua sắm, anh cũng không phải lo việc chờ đợi em mỗi khi mình hẹn hò. Anh này, anh sẽ không phải thở dài mỗi khi chứng kiến người yêu anh than thở chỉ vì chưa mua được mẫu áo mới ra trong một bộ sưu tập trên trời dưới đất nào đó mà anh chẳng biết. Em cũng sẽ là người có thể chạy đến bên anh ngay lúc anh cần, có thể là một bờ vai cho anh tựa vào khi anh mỏi mệt mà không sợ mình kém xinh trước mặt anh chỉ vì chưa kịp trang điểm…
Em sẽ sẵn lòng vào bếp nấu cho anh một bữa ngon mà không gợn một chút suy nghĩ nào về việc có thể mặt mình lem nhem.
Thú thật, em không thấy phiền khi ra phố mình không phải là người xinh đẹp nhất, không được nhiều ánh mắt dõi theo, bởi bên em đã là vòng tay của anh rồi. Em cũng không thấy phiền khi những cô gái khác hàng ngày vẫn phải chạy theo mốt để kịp làm đẹp cho bản thân. Em không phiền một chút nào khi em không biết chưng diện anh ạ!
Còn anh, anh có thấy phiền không khi anh yêu một cô gái không biết chưng diện như em?
Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com
Em đi rồi, đường xưa có nắng không anh?
"Trong cuộc đời này, tình yêu không phải một món quà miễn phí.
Nó là thứ, nếu bạn muốn có, phải trả một cái giá không rẻ…nhưng xứng đáng."
Em biết anh đã không còn yêu em nữa. Cũng biết rằng thật ngu ngốc khi ngồi kể lể với chính mình về những câu chuyện xưa cũ, khi tự mình vẽ lại kí ức về anh rồi lại tự mình xóa đi.
Em đến bên anh khi mùa còn thắm, khi mỗi sớm mai thức dậy thấy nắng trong ngần mắt em thấy gió vương trên vai nhỏ e ấp duyên tình.
Mùa qua. Em mải miết kiếm tìm anh trong bộn bề thương nhớ.
Gót chân rã rời lạc giữa hai bờ nhớ quên..
Người ta bảo em chỉ nên nhớ tới, đừng cố kiếm tìm. Nhưng em sợ lạc mất anh, sợ rằng chút dư tình trong anh mong manh quá.
Biết đâu đấy một ngày gió lớn cuốn tất cả vào miền lãng quên...
Biết không anh? Em ghét cảm giác bị trôi tuột vào quá khứ, vào một nơi nào đó khuất xa trong tim anh, xa đến nỗi, em chẳng thể nhìn thấy anh.
Giống như một đêm nào đấy anh bỏ lại mình em trong mưa bay...
- Tình yêu giống như giọt nắng trong lòng bàn tay, nếu em giữ chặt quá, sẽ không còn trong tay nữa.
- Nhưng vì là nắng... nên rồi sẽ nhạt màu... phải không anh?
Em chỉ khẽ cười, ánh mắt mưa giăng mờ mênh mang.
Em biết anh đã không còn yêu em nữa. Cũng biết rằng thật ngu ngốc khi ngồi kể lể với chính mình về những câu chuyện xưa cũ, khi tự mình vẽ lại kí ức về anh rồi lại tự mình xóa đi.
Em biết đến một ngày nào đó sẽ phải quên anh...
Chỉ xin ngày đừng vội vàng quá...
Xin nắng thôi đừng chói chang trên nẻo đường tình hạn hẹp.
Cho chút hương xưa đừng vội tan...
"Em đi rồi, đường xưa có nắng không anh?
Lá hoa còn xanh, hay tàn theo tháng ngày?
... Tình buồn tình xa tình không mờ xóa
Hai phương trời rộng tình vẫn mênh mông"
Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com
Nó là thứ, nếu bạn muốn có, phải trả một cái giá không rẻ…nhưng xứng đáng."
Em đến bên anh khi mùa còn thắm, khi mỗi sớm mai thức dậy thấy nắng trong ngần mắt em thấy gió vương trên vai nhỏ e ấp duyên tình.
Mùa qua. Em mải miết kiếm tìm anh trong bộn bề thương nhớ.
Gót chân rã rời lạc giữa hai bờ nhớ quên..
Người ta bảo em chỉ nên nhớ tới, đừng cố kiếm tìm. Nhưng em sợ lạc mất anh, sợ rằng chút dư tình trong anh mong manh quá.
Biết đâu đấy một ngày gió lớn cuốn tất cả vào miền lãng quên...
Biết không anh? Em ghét cảm giác bị trôi tuột vào quá khứ, vào một nơi nào đó khuất xa trong tim anh, xa đến nỗi, em chẳng thể nhìn thấy anh.
Giống như một đêm nào đấy anh bỏ lại mình em trong mưa bay...
- Tình yêu giống như giọt nắng trong lòng bàn tay, nếu em giữ chặt quá, sẽ không còn trong tay nữa.
- Nhưng vì là nắng... nên rồi sẽ nhạt màu... phải không anh?
Em chỉ khẽ cười, ánh mắt mưa giăng mờ mênh mang.
Em biết anh đã không còn yêu em nữa. Cũng biết rằng thật ngu ngốc khi ngồi kể lể với chính mình về những câu chuyện xưa cũ, khi tự mình vẽ lại kí ức về anh rồi lại tự mình xóa đi.
Em biết đến một ngày nào đó sẽ phải quên anh...
Chỉ xin ngày đừng vội vàng quá...
Xin nắng thôi đừng chói chang trên nẻo đường tình hạn hẹp.
Cho chút hương xưa đừng vội tan...
"Em đi rồi, đường xưa có nắng không anh?
Lá hoa còn xanh, hay tàn theo tháng ngày?
... Tình buồn tình xa tình không mờ xóa
Hai phương trời rộng tình vẫn mênh mông"
Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com
Ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc
"Yêu chân thành 1 người là đôi khi…
Đánh rơi lòng tự trọng của bản thân,
Và lãng quên đi cái tôi của chính mình ♥"
Tháng Bảy - mùa Vu Lan lại đến mang theo bao hoài niệm. Cảm xúc lội ngược dòng trôi về miên man. Tháng Bảy, con nợ ba mẹ một lời cảm ơn, suốt đời con mắc nợ. Món nợ không hoàn trả.
Hà Nội những ngày này mưa rơi rả rích, bất chợt như lòng người nôn nao khi trời trở gió. Mùa Thu xứ lạ đến nhẹ nhàng, mơ hồ lắm mẹ ạ. Thu ẩn mình trong những tán lá ngả màu vàng úa, nó sợ sự chia cách, sợ phải đi thật xa mái ấm.
Mỗi lần trời đổ cơn mưa, con lại nhớ nhà da diết.
Ba năm từ lúc xa nhà, cũng đã ba mùa Vu Lan con không được ngồi cạnh bếp lò tâm sự tỉ tê với mẹ chuyện học hành. Ba mùa con một mình nơi đất lạ ngóng trông về quê nhà nhưng sao mà xa xôi, cách trở quá. Gió cứ rít lên từng hồi càng làm cho nỗi nhớ thêm da diết, âm ỉ cháy.
Con nhớ món xôi gà mẹ làm vào những ngày này để cúng tổ tiên, nhớ món bánh trôi ngọt đến đầu lưỡi dù trời nắng vẫn thấy mát lòng. Yêu thương mẹ gói trọn trong những miếng bánh thơm phức mẹ đặt lên bàn thờ.
Ngồi thẫn thờ nhớ về ba mẹ, nhớ bóng dáng thân quen ngày xưa con hay nhõng nhẽo đòi quà bánh.
Nhưng hoài niệm xa vắng, thời gian cách trở, con lặng thầm tìm lại ngày xưa trong những câu hò bất chợt nghe đâu đó trên con sông Hồng đang mùa nước nổi.
Tần tảo sớm hôm, ba mẹ nuôi chúng con nên người. Bàn tay ba chai sạn, sần sùi, thô ráp vì vết bụi thời gian, vì nhọc nhằn ba gánh trên vai suốt cuộc đời. Hằn sâu trong đôi mắt mẹ nỗi buồn tuổi thanh xuân và cả những lo toan cho tương lai của con. Nợ tình cảm con chẳng bao giờ trả được. Dù chỉ là một lời cảm ơn sao khó khăn đối với con như vậy.
Có phải chăng những thứ bình dị, gần gũi nhất lại khó nói nhất hay không?
Con nợ ba mẹ nhiều lắm, nợ một lời cảm ơn chưa dám nói bấy lâu.
Mùa Vu Lan đến rồi, mưa rả rích suốt đêm ngoài hiên, con nhớ ngày xưa quá. Mong cha mẹ nơi quê nhà luôn bình an.
"Ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc
Đừng để buồn lên mắt mẹ nghe con".
Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com
Đánh rơi lòng tự trọng của bản thân,
Và lãng quên đi cái tôi của chính mình ♥"
Hà Nội những ngày này mưa rơi rả rích, bất chợt như lòng người nôn nao khi trời trở gió. Mùa Thu xứ lạ đến nhẹ nhàng, mơ hồ lắm mẹ ạ. Thu ẩn mình trong những tán lá ngả màu vàng úa, nó sợ sự chia cách, sợ phải đi thật xa mái ấm.
Mỗi lần trời đổ cơn mưa, con lại nhớ nhà da diết.
Ba năm từ lúc xa nhà, cũng đã ba mùa Vu Lan con không được ngồi cạnh bếp lò tâm sự tỉ tê với mẹ chuyện học hành. Ba mùa con một mình nơi đất lạ ngóng trông về quê nhà nhưng sao mà xa xôi, cách trở quá. Gió cứ rít lên từng hồi càng làm cho nỗi nhớ thêm da diết, âm ỉ cháy.
Con nhớ món xôi gà mẹ làm vào những ngày này để cúng tổ tiên, nhớ món bánh trôi ngọt đến đầu lưỡi dù trời nắng vẫn thấy mát lòng. Yêu thương mẹ gói trọn trong những miếng bánh thơm phức mẹ đặt lên bàn thờ.
http://phutungotoatvn.com/index.php?view=gioithieu
Mẹ bảo tháng Bảy là tháng cô hồn, đôi khi khiến con người ta sợ nhưng lại ấm áp vô cùng. Tháng của đoàn tụ, tháng của tình thân.Ngồi thẫn thờ nhớ về ba mẹ, nhớ bóng dáng thân quen ngày xưa con hay nhõng nhẽo đòi quà bánh.
Nhưng hoài niệm xa vắng, thời gian cách trở, con lặng thầm tìm lại ngày xưa trong những câu hò bất chợt nghe đâu đó trên con sông Hồng đang mùa nước nổi.
Tần tảo sớm hôm, ba mẹ nuôi chúng con nên người. Bàn tay ba chai sạn, sần sùi, thô ráp vì vết bụi thời gian, vì nhọc nhằn ba gánh trên vai suốt cuộc đời. Hằn sâu trong đôi mắt mẹ nỗi buồn tuổi thanh xuân và cả những lo toan cho tương lai của con. Nợ tình cảm con chẳng bao giờ trả được. Dù chỉ là một lời cảm ơn sao khó khăn đối với con như vậy.
Có phải chăng những thứ bình dị, gần gũi nhất lại khó nói nhất hay không?
Con nợ ba mẹ nhiều lắm, nợ một lời cảm ơn chưa dám nói bấy lâu.
Mùa Vu Lan đến rồi, mưa rả rích suốt đêm ngoài hiên, con nhớ ngày xưa quá. Mong cha mẹ nơi quê nhà luôn bình an.
"Ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc
Đừng để buồn lên mắt mẹ nghe con".
Fr : lovedegiocuondi.blogspot.com
Subscribe to:
Posts (Atom)