Tuesday, May 27, 2014

CÂU CHUYỆN CHO NHỮNG AI ĐANG KHÓ KHĂN VÀ TUYỆT VỌNG !



Chuyện về loài chim ó:

Nếu bạn đặt một con chim ó vào một chiếc lồng, với kích thước khoảng 2m x 2,5m, và hoàn toàn không có nóc, tức là phần trên được mở toang; thì cho dù vẫn có khả năng bay lên, nhưng con chim này sẽ hoàn toàn trở thành một... tù nhân.

Lý do là một con chim ó luôn bắt đầu bay từ mặt đất lên, với đoạn "chạy đà" khoảng 3- 4m. Không có quãng đường để chạy, thì theo thói quen, chú chim thậm chí chẳng buồn cố gắng thử bay lên, mà sẽ chấp nhận bị cầm tù suốt đời, trong một "nhà giam" nhỏ chẳng hề có mái !

Câu chuyện về con dơi:

Một con dơi bình thường luôn bay ra ngoài vào buổi tối. Nó là một sinh vật nhanh nhẹn, linh lợi đến mức ấn tượng.

Tuy nhiên, nó không thể cất cánh từ một địa điểm bằng phẳng. Nếu nó được đặt trên sàn hoặc một mặt phẳng, thì tất cả những gì nó có thể làm là lê bước loanh quanh một cách vô vọng, và, tất nhiên, một cách đau khổ.
 
Cho đến khi nó tìm được một độ cao nào đó, chỉ cần là một góc nâng nhỏ thôi, để từ đó, nó có thể tung mình vào không trung. Và, ngay lập tức, nó bay lên như một tia chớp.

Câu chuyện về loài ong nghệ:

Một con ong nghệ, nếu bị thả vào một cái cốc lớn không có nắp, cũng sẽ ở đó cho đến khi chết, trừ phi chúng ta lôi nó ra.
 
Nó không bao giờ nhìn thấy đường thoát ở phía trên, mà cứ khăng khăng cố gắng tìm cách nào đó thoát ra qua các mặt bên, hoặc qua... đáy cốc. Nó sẽ tìm một con đường ở nơi mà không có con đường nào tồn tại, cho đến khi nó hoàn toàn tự hủy hoại mình.

Và câu chuyện về con người...

Theo nhiều cách, chúng ta cũng giống như con chim ó, con dơi và con ong nghệ. Chúng ta vật lộn với tất cả các vấn đề rắc rối và tuyệt vọng của mình, mà không bao giờ nhận ra rằng rất có thể một giải pháp ở rất gần, chỉ cần chúng ta nhìn lên cao hơn - hay nhìn hướng tới phía trước.

Nhìn ngược lại có thể khiến bạn buồn bã. Nhìn quanh có thể khiến bạn lo lắng. Hãy nhìn lên cao, và nhìn tới phía trước, đó là cách sống lạc quan. Và tinh thần tích cực, nhiều hy vọng chính sẽ giúp bạn tìm ra giải pháp trong hầu hết các trường hợp.

Chỉ cần bạn nhìn lên cao hơn, rộng hơn tình huống hiện tại, rất có thể bạn sẽ thấy một lối đi ngay trước mắt mình, Sống đơn giản, yêu thật lòng, quan tâm sâu sắc, nói lời tới phía trước. Đó là câu trả lời cho mọi vấn đề.




 Fr: lovedegiocuondi.blogspot.com
JJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJ

CHÚNG TA CÒN GẶP BỐ MẸ BAO NHIÊU LẦN?

 
Các bạn có bao giờ nghĩ một ngày nào đó bố mẹ sẽ không còn bên ta?? Công việc và những lo toan gánh nặng cuộc sống khiến chúng ta ít khi được gần gũi, chăm sóc cho bố mẹ. Có người mỗi năm chỉ về thăm bố mẹ được một lần. Nếu bố mẹ còn sống được 20 năm nữa thì họ cũng chỉ được gặp 20 lần. Nhưng với nhiều người, bố mẹ có thể còn sống trên đời này khoảng 10 năm nữa thôi, vậy là chỉ còn 10 lần gặp mặt bố mẹ. Khoảng thời gian bố mẹ còn trên đời này của mỗi người có thể ngắn hơn nữa; chắc có người trong chúng ta không dám nghĩ tiếp!

Có một câu chuyện như sau: Một chàng trai từ miền quê tới thành phố xa xôi lập nghiệp. Sau khi học xong, anh ở lại thành phố và bắt đầu đi làm. Rồi thời gian trôi đi; 5 năm liền anh không về quê thăm bố mẹ được một lần.
Mới đây, anh đón được bố mẹ mình đến sống cùng mình ở thành phố thì không lâu sau, người mẹ được phát hiện là bị ung thư giai đoạn cuối. Theo lời bác sĩ, thời gian cho mẹ anh chỉ còn khoảng 1 năm, và khoảng thời gian đó đang từ từ ngắn lại khi mỗi ngày trôi qua... Giờ đây, ngoài lúc đi làm, anh dành tất cả thời gian còn lại để ở bên mẹ mình. Anh nhớ lại tất cả những gì mà bố mẹ đã dành cho anh từ thuở ấu thơ và nhận ra rằng mình thật có lỗi với bố mẹ. Lúc này, anh mới thấy được sự quý giá của những khoảnh khắc được ở bên bố mẹ mình. Đời này ta sẽ còn được gặp bố mẹ mình bao nhiêu lần? Chàng trai kia cũng sẽ giống như đa số chúng ta. Nếu như mẹ anh không lâm bệnh nặng, cuộc sống cứ đều đều trôi qua thì anh cũng chẳng thể nào nhận ra được những gì quý giá đang dần rời bỏ mình...



Xã hội không ngừng phát triển, cuộc sống ngày càng nhiều áp lực. Mỗi người đều mải lo cho sự nghiệp và cuộc sống bề bộn của mình: Bàn chuyện làm ăn, tìm kiếm cơ hội, quan hệ xã hội, tiếp khách khứa bạn bè, rồi học thêm cái này cái kia... Nhiều người ở xa quê, mỗi năm chỉ về thăm bố mẹ được một vài lần. Nhưng cũng có người sống gần bố mẹ ngay trong cùng một thành phố mà cũng chẳng có thời gian tới thăm bố mẹ được vài lần trong năm.

Chúng ta có thực sự là bận đến mức không còn thời gian để giành cho bố mẹ mình không? Có phải như thế thật không nhỉ?

Nhớ có lần bạn tôi cũng đã hỏi: "Mỗi năm anh về thăm bố mẹ được mấy lần?". Nhưng lúc đó tôi cũng không để tâm, chỉ trả lời là "hai, ba lần gì đó" rồi chẳng nghĩ ngợi gì nữa. Mới đây thôi, ngồi trò chuyện cùng anh giám đốc công ty, anh ấy bảo "các cụ cứ thích tất cả các con ở loanh quanh đâu đấy không xa nhà mình để khi muốn là gặp được ngay mới thoả". Tôi nghe xong cũng cười đồng ý rồi chẳng nghĩ ngợi gì nữa.

Lúc trước tôi chẳng hiểu sao cứ mỗi dịp có một trong 3 anh em về thăm nhà là y như rằng, mẹ tôi lại hỏi sao cả mấy đứa không cùng về, hay là "chúng nó bận việc không về được à?". Tôi chỉ cười mẹ tôi sao hay "thắc mắc" vậy, rồi cũng chẳng nghĩ ngợi gì nữa...

Bố mẹ luôn nói không cần ta đền đáp, nhưng con người khát lắm những yêu thương...
 


 Fr: lovedegiocuondi.blogspot.com
JJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJ

ĐỪNG TRÌ HOÃN YÊU THƯƠNG



Người ta thường nói: "Chỉ đến khi đánh mất đi thứ gì, chúng ta mới cảm thấy điều đó quan trọng". Con người vốn dĩ như vậy. Cứ sống cho thật nhanh thật gấp, để rồi vô tình lướt qua, vô tình bỏ sót những điều quan trọng   trong cuộc đời mình.

Có khi nào, chúng ta dừng lại và để ý, rằng tóc Mẹ đã bạc dần vì sương gió, đôi mắt Mẹ đã hằn sâu bao nhiêu vết chân chim? Đôi vai Mẹ đã trùng xuống vì gánh nặng cơm áo gạo tiền, để đánh đổi tương lai và hạnh phúc cho những đứa con...?

Có khi nào chúng ta dừng lại và để ý, đôi tay Cha gân guốc gầy gò đầy khó nhọc, làn da Cha rạm đi vì nắng cháy, quần quật sớm hôm cũng chỉ mong cho con khôn lớn nên người...?


Có khi nào chúng ta chợt nhớ đến một người bạn thân ngày trước. Người đã gắn bó, chia sẻ với ta qua bao nhiêu năm tháng khó khăn. Đường đời cứ trôi, mỗi người mỗi ngả, đã bao nhiêu lần chúng ta hứa hẹn "Bữa nào rảnh sẽ gặp nhau", nhưng sao cái ngày ấy dường như chẳng bao giờ tới?

Có khi nào chúng ta chợt nhìn thấy, người vợ thân yêu của mình mỗi ngày trôi qua lại héo hon đi một chút, nhan sắc nhạt nhoà theo năm tháng, để vun vén ấm êm cho một gia đình nhỏ. Đôi khi, chúng ta thấy xót xa, muốn ôm chầm lấy cô ấy, muốn nói lời "Cảm ơn em" cho vẹn đầy yêu thương, nhưng sao...khó quá?

Và, một ngày nào đó, khi những người chúng ta "muốn yêu thương" không còn ở bên ta nữa, lúc ấy ta mới cuống quít, mới khóc than và hối tiếc "Biết vậy, tôi đã thể hiện yêu thương kia sớm hơn..."

Tại sao chúng ta lại trì hoãn sự yêu thương trong khi chúng ta có thể thể hiện điều đó hàng ngày, từng giây, từng phút. Cuộc sống không chờ đợi chúng ta như cái cách chúng ta thường tự nhủ: "Đến một lúc nào đó, tôi sẽ yêu thương thật nhiều". Lúc nào đó chính là LÚC NÀY ĐÂY!

Đừng trì hoãn yêu thương. Ngày hôm nay, hãy yêu thương cho trọn vẹn! 

 Fr: lovedegiocuondi.blogspot.com

JJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJ

CHUYỆN RẤT ĐÁNG SUY NGẪM: TÂM SỰ TUỔI GIÀ

Tháng ngày hối hả, đời người ngắn ngủi, thoáng chốc đã già, chẳng dám nói hiểu hết mọi lẽ nhân sinh nhưng chỉ có hiểu đời thì mới sống thanh thản, sống thoải mái.
 

Qua một ngày mất một ngày
Qua một ngày vui một ngày
Vui một ngày lãi một ngày

Hạnh phúc do mình tạo ra, Vui sướng là mục tiêu cuối cùng của đời người, niềm vui ẩn chứa trong những sự việc vụn vặt nhất trong đời sống mình. Mình phải tự tìm lấy. Hạnh phúc và vui sướng là cảm giác và cảm nhận, điều quan trọng là ở tâm trạng.

Tiền không phải là tất cả nhưng không phải không là gì. Đừng quá coi trọng đồng tiền, càng không nên quá so đo, nếu hiểu ra thì sẽ thấy nó là thứ ngoại thân, khi ra đời chẳng mang đến, khi chết chẳng mang đi. Nếu có người cần bạn giúp, rộng lòng mở hầu bao, đó là một niềm vui lớn. Nếu dùng tiền mua được sức khoẻ và niềm vui thì tại sao không bỏ ra mà mua? Nếu dùng tiền mà mua được sự an nhàn tự tại thì đáng lắm chứ ! Người khôn biết kiếm tiền biết tiêu tiền. Làm chủ đồng tiền, đừng làm tôi tớ cho nó.
"Quãng đời còn lại càng ngắn thì càng phải làm cho nó phong phú". Người già phải thay đổi quan niệm cũ kỹ đi. Hãy chia tay với "ông sư khổ hạnh", hãy làm "con chim bay lượn". Cần ăn thì ăn, cần mặc thì mặc, cần chơi thì chơi, luôn luôn nâng cao chất lượng cuộc sống, hưởng thụ những thành quả công nghệ cao, đó mới là ý nghĩa sống của tuổi già.

Tiền bạc rồi sẽ là của con, địa vị là tạm thời, vẻ vang là quá khứ, sức khoẻ là của mình.
Cha mẹ yêu con là vô hạn; con yêu cha mẹ là có hạn.
Con ốm cha mẹ buồn lo; cha mẹ ốm con nhòm một cái hỏi vài câu là thấy đủ rồi.
Con tiêu tiền cha mẹ thoải mái; cha mẹ tiêu tiền con chẳng dễ.
Nhà cha mẹ là nhà con; nhà con không phải là nhà cha mẹ.
Khác nhau là thế, người hiểu đời coi việc lo liệu cho con là nghĩa vụ, là niềm vui, không mong báo đáp.
Chờ báo đáp là tự làm khổ mình.



Ốm đau trông cậy ai? Trông cậy con ư? Nên ốm dai dẳng chẳng có đứa con hiếu nào ở bên giường đâu. Trông vào bạn đời ư? Người ta cũng yếu, có khi lo cho bản thân còn chưa xong, có muốn đỡ đần cũng không làm nổi.
Trông cậy vào đồng tiền ư? Chỉ còn cách ấy.

Cái được, người ta chẳng hay để ý; cái không được thì nghĩ nó to lắm, nó đẹp lắm. Thực ra sự sung sướng và hạnh phúc trong cuộc đời tuỳ thuộc vào sự thưởng thức nó ra sao. Người hiểu đời rất quí trọng và biết thưởng thức những gì mình đã có, và không ngừng phát hiện thêm ý nghĩa của nó, làm cho cuộc sống vui hơn, giàu ý nghĩa hơn.

Cần có tấm lòng rộng mở, yêu cuộc sống và thưởng thức cuộc sống, trông lên chẳng bằng ai, trông xuống chẳng ai bằng mình, biết đủ thì lúc nào cũng vui.

Tập cho mình nhiều đam mê, vui với chúng không biết mệt, tự tìm niềm vui.
Tốt bụng với mọi người, vui vì làm việc thiện, lấy việc giúp người làm niềm vui.

Con người ta vốn chẳng phân biệt giàu nghèo sang hèn, tận tâm vì công việc là coi như có cống hiến, có thể yên lòng, không hổ thẹn với lương tâm là được. Huống hồ người ta cũng nghỉ cả rồi, ai cũng thế cả, cuối cùng là trở về với tự nhiên. Thực ra ghế cao chẳng bằng tuổi thọ cao, tuổi thọ cao chẳng bằng niềm vui thanh cao.

Quá nửa đời người dành khá nhiều cho sự nghiệp, cho gia đình, cho con cái, bây giờ thời gian còn lại chẳng bao nhiêu nên dành cho mình, quan tâm bản thân, sống thế nào cho vui sống, việc gì muốn làm thích làm thì làm, ai nói sao mặc kệ vì mình đâu phải sống để người khác thích hay không thích nên sống thật với mình.

Chung sống trên đời không thể nào vạn sự như ý, có khiếm khuyết là lẽ thường tình ở đời, nếu cứ chăm chăm cầu toàn thì sẽ bị cái cầu toàn làm cho khổ sở. Chẳng thà thản nhiên đối mặt với hiện thực, thế nào cũng xong.
Tuổi già tâm không già, thế là già mà không già; tuổi không già tâm già, thế là không già mà già. Nhưng xử lý một vấn đề thì nên nghe già.

Sống phải năng hoạt động nhưng đừng quá mức. Ăn uống quá thanh đạm thì không đủ chất bổ; quá nhiều thịt cá thì không hấp thụ được. Quá nhàn rỗi thì buồn tè; quá ồn ào thì khó chịu... Mọi thứ đều nên "vừa phải"
Người ngu gây bệnh (hút thuốc, say rượu, tham ăn tham uống...)
Người dốt chờ bệnh (ốm đau mới đi khám chữa bệnh)
Người khôn phòng bệnh, chăm sóc bản thân, chăm sóc cuộc sống
Khát mới uống, đói mới ăn, mệt mới nghỉ, thèm ngủ mới ngủ, ốm mới khám chữa bệnh... đều là muộn.

Chất lượng sống của người già cao hay thấp chủ yếu tuỳ thuộc vào cách tư duy, tư duy hướng lợi là bất cứ việc gì đều xét theo yếu tố có lợi, dùng tư duy hướng lợi để thiết kế cuộc sống tuổi già sẽ làm cho tuổi già đầy sức sống và sự tự tin, cuộc sống có hương có vị; tư duy hướng hại là tư duy tiêu cực, sống qua ngày với tâm lý bi quan, sống như vậy sẽ chóng già chóng chết.

Chơi là một trong những nhu cầu cơ bản của tuổi già, hãy dùng trái tim con trẻ để tìm cho mình một trò chơi ưa thích, trong khi chơi hãy thể nghiệm niềm vui chiến thắng, thua không cay, chơi là đùa. Về tâm lý và sinh lý, người già cũng cần kích thích và hưng phấn để tạo ra một tuần hoàn lành mạnh.

"Hoàn toàn khoẻ mạnh" đó là nói thân thể khoẻ mạnh, tâm lý khoẻ mạnh và đạo đức khoẻ mạnh. Tâm lý khoẻ mạnh là biết chịu đựng, biết tự chủ, biết giao thiệp; đạo đức khoẻ mạnh là có tình thương yêu, sẵn lòng giúp người, có lòng khoan dung, người chăm làm điều thiện sẽ sống lâu.

Con người là con người xã hội, không thể sống biệt lập, bưng tai bịt mắt, nên chủ động tham gia hoạt động công ích, hoàn thiện bản thân trong hoạt động xã hội. thể hiện giá trị của mình, đó là cách sống lành mạnh.

Cuộc sống tuổi già nên đa tầng đa nguyên, nhiều màu sắc. Có một hai bạn tốt thì chưa đủ, nên có các một nhóm bạn già, tình bạn làm đẹp thêm cuộc sống tuổi già, làm cho cuộc sống của bạn nhiều hương vị, nhiều màu sắc.
Con người ta chịu đựng, hoá giải và xua tan nỗi đau đều chỉ có thể dựa vào chính mình. Thời gian là vị thầy thuốc giỏi nhất, quan trọng là khi đau buồn bạn chọn cách sống thế nào.

Tại sao khi về già người ta hay hoài cựu (hay nhớ lại chuyện xa xưa)? Đến những năm cuối đời, người ta đã đi đến cuối con đường sự nghiệp, vinh quang xưa kia đã trở thành mây khói xa vời, đã đứng ở sân ga cuối, tâm linh cần trong lành, tinh thần cần thăng hoa, người ta muốn tìm lại những tình cảm chân thành. Về lại chốn xưa, gặp lại người thân, cùng nhắc lại những ước mơ lúc nhỏ, cùng bạn học nhớ lại bao chuyện vui thời trai trẻ, có như vậy mới tìm lại được cảm giác của một thời đầy sức sống. Quý trọng và được đắm mình trong những tình cảm chân thành là một niềm vui lớn của tuổi già.

Nếu bạn đã cố hết sức mà vẫn không thay đổi tình trạng không hài lòng thì mặc kệ nó ! Đó cũng là một sự giải thoát. Chẳng việc gì cố mà được, quả ngắt vội không bao giờ ngọt.

Sinh lão bệnh tử là qui luật ở đời, không chống lại được. khi thần chết gọi thì thanh thản mà đi. Cốt sao sống ngay thẳng không hổ thẹn với lương tâm và cuối cùng đặt cho mình một dấu chấm hết thật tròn.


 Fr: lovedegiocuondi.blogspot.com
JJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJ

10 CÁCH ĐƠN GIẢN ĐỂ CƯỜI

1. Luôn tự tin
Lo nghĩ quá nhiều là kẻ thù lớn nhất phá hủy sự tự tin của bạn. Thay vì cả ngày suy nghĩ liệu người ta có thay lòng đổi dạ, liệu bạn bè có thích mình hay không, lo lắng vì không làm hài lòng cấp trên... bạn nên tự đặt ra giả thuyết rằng: "Những người xung quanh đều rất yêu quý và tin tưởng bạn".
Chỉ cần rũ bỏ những ý nghĩ không tích cực, bạn sẽ sớm lấy lại được sự tự tin và cuộc sống cũng vì thế trở nên vui vẻ thoái mái hơn rất nhiều.



2. Học cách tha thứ
Cuộc sống hàng ngày không tránh khỏi va chạm cũng như có không ít hiểu lầm. Nếu cứ để những chuyện không vui trong lòng thì bản thân bạn sẽ phải sống trong đau khổ và thù hận.
Điều đó không những ảnh hưởng đến sức khỏe mà còn gây hậu quả xấu cho tâm lý của bạn, biến bạn trở thành con người cô độc, lãnh cảm không ai muốn tới gần. Vì thế đừng lấy lỗi lầm của người khác ra để tự làm khổ bản thân mình.
Tha thứ cho người khác cũng là cách tha thứ cho bản thân, chỉ cần quyết định để sự tổn thương và thù hận rời xa mình, cuộc sống của bạn sẽ bớt áp lực và nhẹ nhàng hơn nhiều.

3. Vứt bỏ nỗi sợ
Bạn sợ hãi khi phải đối mặt với khó khăn thử thách hay những chuyện bản thân mình không lường trước được?
Vậy thì đừng tránh né, điều đó chỉ làm bạn thêm yếu đuối và bất lực mà thôi. Cách tốt nhất để thoát khỏi nỗi sợ hãi chính là dũng cảm đối mặt với nó. Chỉ khi vượt qua nó bạn mới có thể đạt được những điều mình muốn và khiến bản thân vui vẻ hơn.

4. Nhớ đến những chuyện vui
Khi gặp phải khó khăn hay trở ngại trong cuộc sống, điều bạn nên làm là hãy nghĩ đến những chuyện tốt đẹp. Nhớ đến những chuyện vui, bạn sẽ thấy tâm trạng khá hơn. Xâu chuỗi những kí ức đẹp giống như bạn đang xây chiếc cầu bằng niềm vui để vượt khó khó khăn và đi đến hạnh phúc vậy.

5. Ngừng than phiền
Liên tục than vãn chỉ khiến nỗi phiền muộn của bạn nhiều thêm mà thôi. Đổi lại, bạn nên nghĩ cách thoát ra khỏi mớ bòng bong ấy. Thay đổi quan niệm và suy nghĩ sai lầm của bản thân sẽ khiến bạn hiểu ra ý nghĩa hạnh phúc không chỉ nằm ở cái mà mình có được, quan trọng là bạn đã nỗ lực hết sức. Như vậy bạn sẽ dễ dàng quên đi những chuyện không vui trong lòng.

6. Gom góp hạnh phúc
Hãy ghi lại những điều làm cho bạn hạnh phúc nhất vào một cuốn sổ nhỏ. Mỗi khi gặp khó khăn hay phiền muộn, giở nó ra xem nhất định bạn sẽ thấy thì ra khó khăn trước mắt không thực sự phức tạp như bạn vẫn nghĩ, nó sẽ trở thành động lực giúp bạn tiến lên phía trước.


7. Tô màu cho cuộc sống
Cuộc sống muôn màu muôn sắc, đâu phải chỉ có hai màu đen và trắng thôi phải không? Vẫn còn bên bạn những sắc xanh của bầu trời, cỏ cây, sắc vàng của nắng chiều... Niềm vui của bạn cũng đẹp đẽ và rực rỡ như bảy sắc cầu vồng vậy.
Vì thế hãy cười thật tươi, mở rộng lòng mình để cảm nhận từng chút từng chút niềm vui trong cuộc sống này.

8. Giúp đỡ mọi người
Hãy tham gia hoạt động tình nguyện và trở thành một tình nguyện viên vui vẻ, tích cực đi nào! Giúp đỡ những người khuyết tật, người có hoàn cảnh khó khăn, bạn sẽ nhận thấy hạnh phúc thật ra rất giản đơn.
Mang niềm vui của mình đến với những con người xa lạ, bạn sẽ thấy cả thế giới này đâu đâu cũng ngập tràn niềm vui.

9. Đi du lịch ít nhất mỗi năm một lần
Du lịch không chỉ có lợi cho sức khỏe mà còn giúp bạn có thêm nhiều kiến thức, mở rộng tâm hồn và biết đâu đấy, bạn sẽ có những người bạn đồng hành thật đặc biệt. Đi du lịch với những người thân yêu cũng là dịp để bạn lưu lại những kỷ niệm đẹp cho mình.

10. Khen ngợi bản thân
Sinh nhật, valentine, giáng sinh hay khi hoàn thành dự án, có nhất thiết phải chờ đợi lời chúc mừng hay quà tặng từ người khác không? Dĩ nhiên là không rồi.
Tại sao bạn không tự tặng cho bản thân một món quà và xem đó như thành quả để cổ vũ tinh thần của chính mình? Cảm giác vui sướng, hạnh phúc ấy bạn hoàn toàn có thể tự mình tạo ra đấy!


Fr: lovedegiocuondi.blogspot.com

JJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJ