Monday, May 26, 2014

20 điều luôn tự nói với chính mình

  "Ai đó từng nói rằng chờ đợi là hạnh phúc, nhưng cũng có người bảo rằng chờ đợi chỉ mang lại khổ đau. Song, không ai có thể trải qua cuộc sống này mà ko chờ đợi. "


1. Nếu nhắn tin cho người ta mà lâu không thấy người ta trả lời, đừng nhắn nữa.. không có sự chờ đợi thấp hèn đến thế.

2. Nếu không có ai bên cạnh, hãy thử một mình nghe nhạc, đọc sách, chơi game, xem phim, viết blog, viết nhật ký.. Hãy tập quen dần với bản thân mình..

3. Nếu như cảm thấy đau đớn trong lòng, hãy tìm một góc nhỏ hoặc trốn trong chăn khóc một trận long trời lở đất, chẳng cần ai đồng tình thương hại. Khóc xong rồi ngày mai lại vui vẻ tiếp tục cuộc sống..

4. Nếu có một ai đó làm chậm bước chân của mình, hãy nhẹ nhàng rẽ sang hướng khác. Người không biết quý trọng mình không đáng để mình tiếp tục cho đi tình bạn hoặc tình yêu vì cuối cùng người bị tổn thương nhiều nhất sẽ là mình mà sẽ không có ai xót xa cho mình.

5. Nếu mà có thể không hút thuốc thì đừng hút.. có thể không uống rượu thì đừng uống. Đây là những hành vi hủy diệt bản thân, nếu là vì ai đó mà làm vậy.. thì rõ ràng mình là đứa ngốc xít.. những người thật sự yêu mình sẽ không làm mình đau.

6. Lúc đau buồn nên tìm một người bạn mà mình tin tưởng để trút tâm sự, không nên chịu đựng một mình, làm tăng thêm nỗi buồn, nỗi cô đơn..

7. Lúc không vui buổi sáng có thể ngắm trời xanh mây trắng, buổi tối có thể ngắm trăng ngắm sao, đất trời bao la rồi sẽ có nơi thuộc về mình. Thà rằng đau một cách cao ngạo còn hơn yêu trong lén lút. Hãy nói với bản thân mình "You"re the best" và giữ vững niềm tin.

8. Đừng vì cô đơn mà chọn đại một người để yêu. Thật chẳng công bằng cho cả hai và cũng thiếu trách nhiệm. Hãy tìm một người bạn tri kỷ chứ không phải người yêu.

9. Nhớ kỹ ngày sinh của người mình yêu thương, đó là gia đình và cả chính mình. Sinh nhật mình không ai tặng quà cũng chẳng sao, mình vẫn có thể mua quà tặng ba mẹ. Nên nhớ, cha mẹ là người vất vả nhất khi mình sinh ra đời.


10. Lúc rảnh rỗi hãy nghe một đoạn nhạc hòa tấu nhẹ nhàng, đọc vài trang sách hay, ngủ một giấc trưa. Khi tâm trạng không vui cũng có thể ngủ một lát.

11. Bắt đầu từ bây giờ, phải thông minh một chút, đừng bao giờ hỏi người khác có nhớ mình không, có yêu mình không? Nếu người ta nhớ và yêu mình thì người ta khắc sẽ nói.. những lời này mà thốt ra từ miệng mình thì người ta sẽ trở nên kiêu ngạo và không quan tâm.

12. Không nên quá quan trọng hoá một số người hoặc một số việc, hãy để tất cả thuận theo tự nhiên. Thế giới này vốn không công bằng mà, quá quan trọng một việc gì đó sẽ đánh mất giá trị của bản thân.

13. Đừng vì bất cứ ai hay bất cứ việc gì mà ngược đãi bản thân như nhịn đói, khóc thương, tự kỷ, stress.. , đấy là những hành động chỉ có ngốc mới làm. Tất nhiên, đôi khi có ngốc nghếch một chút cũng chẳng sao, chẳng ai phải thông minh suốt cả đời..

14. dù trong bất kỳ tình huống nào cũng không nên nói xấu người khác. Nếu bắt buộc phải nói thì nói vài lời tốt đẹp. Dù sao thêm một người bạn, cho dù ko phải là thân thiết lắm vẫn hơn là thêm một kẻ địch vì vài lời nói thiếu thận trọng, thiếu suy nghĩ của mình.

15. Đôi khi có thể xem vài bộ phim bi HQ nhưng không nên đam mê, có thể ra đường mà tóc tai ủ rũ nhưng phải chú ý trường hợp, có thể chửi vài từ không hay ho nhưng chỉ khi với bạn bè thân thiết của mình. Phải nhớ là nói xong thì quên đi những điều ko vui.

16. Phải có một số bạn khác phái, chỉ đơn giản là bạn thôi nhưng lại là những quân sư tài ba cho mình khi cần thiết.

17. Hãy học cách thay đổi mình khi nỗi đau đến. Có những lời, nên chôn chặt trong lòng. Có những nỗi đau nên lẳng lặng quên đi. Khi đã trải qua, thấy mình trưởng thành hơn, tự mình hiểu là đủ. Có những thay đổi mình không cần phải nói ra, người ta sẽ nhìn thấy.

18. Hạn chế tranh cãi với người khác. Trong cơn giận người ta rất đáng sợ, sẽ vì mất điều khiển mà nói hoặc làm những điều đáng sợ không kém. Hãy nhẫn nhịn rồi suy nghĩ căn nguyên của vấn đề mà giải quyết trong êm đềm.

19. Cho dù phát sinh mâu thuẫn với bất cứ ai, cố gắng giải quyết trong vòng 24h, càng để lâu sự việc sẽ càng khó giải thích. Nếu trong phạm vi chấp nhận được hãy xin lỗi trước. Ngẫu nhiên làm người xấu trước cũng ko phải là việc quá tệ đâu.

20. Đừng quên bấm vào nút Like(Thích)  và Share (Chia sẻ) gửi tới bạn bè của bạn nhé ♥


JJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJ

Hãy luôn mỉm cười trước bất cứ chuyện gì, bạn nhé. ..tất cả đều chính là hạnh phúc

"Đừng quá nghiêm trọng hóa cuộc sống, hãy luôn tranh thủ cười đùa.
Cười không chỉ làm tăng số năm cuộc đời bạn, mà nó còn khiến những năm tháng đó đáng sống hơn."


1. Trên đời có một người...

Khi ở bên bạn, lúc nào cũng nhắc bạn hàng tỷ lần phải mặc thêm áo ấm, ra đường phải cẩn thận xe cộ, làm bạn thấy rất phiền phức, nhưng cũng thật ấm áp. Lúc bạn không có tiền, họ lúc nào cũng sẽ mang những câu đại loại như “bây giờ kiếm tiền đâu có dễ” ra giáo huấn, rồi vừa nói, vừa giúi tiền cho bạn.

Những người ấy, chính là cha/mẹ bạn.

2. Trên đời có một người...

Lúc ở bên nhau, hai người thi thoảng lại gây gỗ, thi thoảng lại đánh nhau. Đó là kẻ xấu xa cướp món điểm tâm ngon lành của bạn, là kẻ chuyên đi mật báo với bố mẹ về bạn. Nhưng cũng là người quan tâm chăm sóc bạn hơn bất cứ ai trên đời, bạn và người đó, có mối quan hệ cực kì, cực kì thân thiết.

Người ấy, chính là anh chị em của bạn.

3. Trên đời có một người...

Lúc không gặp được người đó bạn sẽ một mực nhớ nhung khắc khoải, lúc gặp được rồi lại tim đập chân run, bao nhiêu lời định nói đều không thể nói được thành lời. Người đó chẳng tốn hơi sức đã nắm giữ được trái tim bạn, làm bạn không thể nào quên, làm bạn nghĩ ngợi miên man không thể nào chợp mắt, nhưng cũng làm bạn thấy ngọt ngào say đắm. Người đó là thứ mật ngọt đáng yêu nhất nhất trên đời.

Thứ mật ngọt ấy tên gọi là người yêu.



4. Trên đời này có một người...

Biết được một số bí mật không thể nói của bạn. Lúc bạn phạm lỗi, người đó giúp bạn tháo tội; lúc bạn yêu thầm ai đó, người đó giúp bạn chuyển lời; lúc bạn cãi nhau với người yêu, nhất định sẽ khóc lóc đến tìm người đó. Bạn cảm thấy thật có lỗi, bởi chỉ lúc nào cần thiết mới thèm nghĩ đến người ta, nhưng bạn cũng rất hạnh phúc vì đã quen biết một người như thế trong đời. Có lẽ những ngày tháng mà bạn và người ấy bên nhau, còn nhiều hơn là bên người yêu của bạn.

Người đó, chính là bạn của bạn.

5. Trên đời này có một người...

Lớn lên trong vòng tay bảo vệ của cha mẹ, chín chắn dần từ mối quan hệ với anh chị em, tìm ra tình yêu đích thực trong sự bảo bọc của người yêu, cảm nhận sự ấm áp trong những quan tâm của bạn bè… Cảm thấy rõ ràng những người đó bước đi bên cuộc đời mình thế nào, và cũng hiểu rằng nhờ họ mà cuộc sống của mình thêm tươi đẹp, trong tim cảm kích vô cùng những gì họ đã mang đến cho mình, nhưng chẳng bao giờ nói được thành lời.

Người ấy, chính là bản thân bạn.

Đôi lúc nhiều bạn cũng tưởng rằng, hạnh phúc ở một nơi nào đó xa xôi, một tương lai nào đó mà tôi đang theo đuổi. Thế là, đôi mắt cứ chực kiếm tìm xa xăm, đôi tai tôi lúc nào cũng cố gắng nghe những âm thanh từ nơi xa ấy, cuối cùng giật mình nhận ra mình đã bỏ lỡ mất...

Sau này mới phát hiện, hóa ra bàn tay mình đã từng nắm lấy, bài hát mình đã từng ngân nga, giọt nước mắt mình đã từng làm rơi, ai đó mình đã từng yêu thương… tất cả những cái “đã từng” ấy, chính là hạnh phúc…
JJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJ

Sunday, May 25, 2014

Nhớ... Xin được một lần trở lại...♥

Ôi tuổi học trò, Nhớ...
Xin được một lần trở lại...
...Sẽ nhớ lắm!

"Này cô gái, này bé con ơi, đừng khóc khi trời mưa, vì ta không biết được đâu là mưa, đâu là nước mắt..."
Bỗng nhớ lại cơn mưa chiều tháng bảy
Ta chia tay không rõ lý do gì
Chưa thấm thía những dòng mưa khi ấy
Là những dòng mùa hạ sắp chia ly

Thèm lắm được lại cái tuổi thơ dữ dội ngày ấy, thèm lắm được tung tăng chạy dưới mưa, thèm lắm được cảm giác háo hức mỗi khi mùa hè đến... Thèm lắm được đứng dưới sân trường, nhặt từng cánh hoa phượng, thả trôi theo dòng nước.., được đưa tay ra cửa số lớp học hứng từng giọt mưa rơi xuống..., được thấy cái ánh mắt từ người ấy... Thèm lắm được lại cái cảm giác ấy

Hôm nay mưa...
Sao chẳng có được cảm giác như ngày xưa...

Cái cảm giác lâng lâng mỗi khi mùa hè đến, cái cảm giác vừa vui lại vừa buồn, vui vì đươc nghĩ học, buồn vì từ nay phải kết thúc hết quảng đời học sinh... bạn bè, thầy cô, yêu lắm nhưng làm sao tìm lại được? Tuổi học trò ơi, nhớ lắm, nỗi nhớ da diết âm ỉ đang chảy theo dòng máu... Nhớ bàn ghế, nhớ trường lớp, nhớ bạn bè, nhớ thầy cô, nhớ cơn mưa.... Nhớ làm sao những buổi sáng mưa lất phất bay, phải mặc áo mưa đi học, bước vào trường, trèo lên tầng 4, ngồi nhìn ra bờ sông, thả hồn theo dòng nước... Nhớ cái lạnh đến run người khi những cơn gió từ ngoài sông thổi vào, nhưng nhất quỵết chẳng đứa nào chịu đóng cửa sổ lại, để rồi khi chốc chốc lại chà sát 2 bàn tay lại với nhau tìm hơi ấm...


Nhớ làm sao một đêm mưa tầm tã, sáng hôm sau bước vào trường lại thấy cái gì đó là lạ... hôm ấy lần đầu tiên cây phượng nở hoa, cả khối 12 nhao nhao lên thích thú, để rồi lại chợt chạnh lòng, khi biết hoa phượng báo hiệu mùa hè, thì lại sắp phải xa nhau... Nhớ mỗi thứ 2 đầu tuần trời lại mưa, cả trường khỏi ra sân chào cờ, thầy lại đi lên từng lớp nhắc nhở bọn khối 12 "Các em sắp thi tốt nghiệp rồi, ráng học đi, bây giờ thì không còn học cho cha mẹ, cho thầy cô nữa, mà là cho các em...” ... Nhớ lắm… yêu lắm... Nhớ làm sao buổi tối học phụ đạo thêm, trời lại mưa, mà trên lầu 4 lại chỉ có lớp 12, cứ ra chơi là bọn con trai lại kéo hết cầu dao điện xuống, thắp đèn cầy lên và la hét, được 5-10 phút là thầy lại chạy lên, mắng cho một trận...Thầy quay đi cả lớp lại phá lên cười... Nhớ hình ảnh của thầy cô, của những người đã dìu dắt, đã yêu thương đám học trò như chính con đẻ của mình...

"Em đẹp lắm vì em là nắng, còn anh thì mãi chỉ là mưa.."

Nhớ làm sao những hôm trời mưa đến lớp trong bộ áo quần ướt sũng, ẩm ướt, khó chịu, vậy là cúp học kéo nhau đi câu cá, đi karaokê, để rồi khi vào lại lớp, mỗi đứa phải viết 1 bản kiểm điểm dài thật dài, nội dung chỉ xoay quanh 4 chữ "chỉ tại trời mưa..." .

Bỗng nhớ lại con đường ta đã dạo
Cây co ro treo lá rét mùa đông
Tay em ấm cớ gì anh dại dột
Lỡ buông ra , sơ ý , lá rơi thầm..

Nhớ làm sao người bạn gái đầu tiên, nhớ ánh mắt, nhớ nụ cười, nhớ những lúc giận hờn, nhớ những cành hoa xin lỗi, nhớ cái nắm tay vụng về, nhớ nụ hôn lén lút trao nhau... Dẫu biết đó không phải là tình yêu, nhưng cái cảm giác đầu tiên ấy giờ lại để lại trong lòng 1 kí ức khó có thể phai mờ... Bây giờ thì với ngườ, hình ảnh của ta đã có người khác thay thế, nhưng mỗi lần có dịp gặp nhau, ngồi lại cafê cùng nhau, nhắc lại chuyện xưa, 2 đứa lại phá lên cười, nhưng đâu đó trong lời nói, ta vẫn nhận được sự trách hờn từ người... Có phải ta vô tâm quá nên ta và người không thể ở bên nhau?


Nhớ lắm, nhớ nhiều lắm, bây giờ biết đã không còn bao giờ có thể trở lại nữa rồ, vĩnh viễn đã không còn bao giờ có lại được... Công việc, cuộc sống, đã đẩy ta trở thành 1 con người hòan tòan khác, con người với sự bon chen, với mọi lo toan.... không còn là cậu học trò ngày nào của 4 năm trước, ừ, mới có 4 năm thôi mà... sao nhớ quá...

Bỗng nhớ lại ... mọi điều sao giản dị
Ta như anh vụng dại đến đau lòng
Chỉ cần một trong hai người biết nghĩ
Lúc bấy giờ ta dễ mất nhau không ?

"Và mưa đã giấu em, em chìm khuất... chỉ còn lại nơi đây là mắt bão."

Cầu xin thời gian đừng xóa mờ hình ảnh ấy trong ta... yêu lắm tuổi học trò....

Xin được một lần trở lại lớp ta_xưa
Bên hiên cửa lắng nghe lời lá gọi
Gió và nắng miên man bờ tóc rối
Mắt mơ màng theo mây trắng lang thang..........

Xin được một lần đến bậc cầu thang
Một ánh mắt còn hơn bao lời nói
Quả bàng non ai đưa tay giúi vội
Chân bước ngập ngừng gieo chút bâng khuâng.........

Xin được một lần nhớ những tháng năm
Nhớ lại ngày xưa_nhớ về quá khứ
Dáng thầy cô, bạn bè thân quen lắm
Ký ức chợt ùa về.... nỗi nhớ....xa xăm.............

JJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJ

Trái tim anh là nơi cho dù có đi đến tận cùng thế giới em vẫn muốn quay về

Những người yêu nhau thật lòng, dù có xa nhau rất lâu, cách trở vô vàn... cuối cùng vẫn sẽ tìm về nhau ?.


Chẳng ngược đường, ngược nắng để yêu anh...

Ngọt ngào như tình yêu, đắng đót cũng như tình yêu.

Mỗi cuộc tình đi qua, chúng ta mỗi người mất đi trong mình một chút. Anh mất đi một chút niềm tin. Em mất đi một chút hồn nhiên.

Rồi những cuộc tình đi qua… Em lại mất thêm nữa một chút an yên. Anh mất đi đôi phần ảo vọng. 

Chẳng ai vẹn tròn sau mỗi lần nát vụn tim yêu…

Một lần khẽ nắm hờ bàn tay là vụt bay tất cả. Có những thứ ngỡ đơn giản, nhưng kiếm tìm được nó, giữ gìn được nó, lại là cả một chặng đường lắm khúc quanh co.

Em được gì sau mỗi cuộc chia ly? Anh được gì sau một câu tạm biệt? 

Em bớt hồn nhiên. Còn Anh mỏi mệt. Nước mắt chảy tràn trong những giấc mơ sang...

***

Rồi một ngày mình sẽ lại yêu. Không yêu nhau, nhưng sẽ yêu người khác. Và trái tim đã loạn đi vì cuộc tình trước. Sẽ đập, nhưng chẳng còn vì nhau...

Ngày xưa cũ ùa về như một bản đàn úa tàn những rêu phong. Em đếm những tình yêu, những nhớ thương gần như hơi thở. 

Có những cuộc tình em ngỡ thuộc về em. 

Có những người tình em ngỡ là của em… 

Nhưng rồi, vẫn chẳng trọn yêu thương nào có được… 

Những giọt nước mắt đêm đến bao giờ mới chịu ngủ ngoan trong kí ức ngày xưa?

Thân thuộc như tình yêu, xa xôi như tình yêu. 

Ngọt ngào như tình yêu,

Đắng đót, cũng như tình yêu.



“Có một ngày đường phố chỉ một chiều
Em không phải ngược đường để yêu anh như thuở trước
Gió sẽ không quất vào mặt người những lằn roi đau buốt
Mà khe khẽ thì thầm những bản tình ca!

Có một ngày
Ngày ấy sẽ không xa
Em không ngược phố giờ tan tầm
Che mình râm bóng nắng
Không ngược trái tim tự bao giờ chai lặng
Kể cho anh nghe điều thì thầm những ước mơ xanh!

Em sẽ không như cô bé năm nào đã ngược nắng yêu anh
Mà sẽ nói cùng anh rất nhiều khi phố chỉ một chiều
Mùa rụng lá...
Để rồi tựa vào vai anh yên ả
Đêm sẽ không buồn
Nghe em kể chuyện ngày qua!

Có một ngày
Ngày đó sẽ không xa
Phố xá rộng thênh thang
Anh nắm chặt tay em một chiều trên phố
Nhắc lại chuyện ngày xưa, thời của người đông và bụi đỏ
Có một người nông nổi ngược thời gian!”

Em gói yêu thương, cất sâu vào ngăn tủ quá khứ

Gạt nước mắt, khép lại một cuộc tình


Đứng dậy, mỉm cười, rồi mọi thứ sẽ qua!


JJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJ