Sunday, April 20, 2014

Cảm ơn anh vì tất cả...!

Cảm ơn anh vì tất cả.....

Vậy là đã 3 tháng rồi kể từ ngày mình xa nhau đúng không? Có lẽ khi anh đọc được những dòng này cũng không thể nào nhận ra được người viết chính là cô bé ngốc nghếch đã cùng anh sánh bước trên chặng đường 4 năm qua. Có thể rất nhiều người không tin câu chuyện này bởi vì nó quả thực rất kì diệu, giống như bước ra từ thế giới cổ tích vậy. Có thể ngay cả anh cũng không biết nhưng tất cả đúng là sự thật anh à.

Cảm ơn anh vì đã yêu em!... Em vẫn nhớ như in cái ngày anh chính thức nói chúng mình làm quen nhau, có lẽ anh không biết em đã vui sướng như thế nào, hạnh phúc như vỡ òa trong em, bởi vì ước mơ ấp ủ từ bấy lâu của em cuối cùng đã thành hiện thực. Nhưng bản tính em là thế, ngang bướng và thích làm nũng với anh, muốn anh phải nhường nhịn và quan tâm em nhiều hơn bao giờ hết. Và em cũng đã có được tình yêu trọn vẹn, anh yêu em hơn tất cả, quan tâm em thật nhiều, đôi lúc em cảm thấy thật ngột ngạt, nhưng anh biết không tất cả những điều anh dành cho em, tất cả, tất cả... em đều cất giữ thật kĩ trong trái tim mình.


Cảm ơn anh vì đã đến bên em! Anh bước vào cuộc đời em là khi nào, anh có biết không? Em chỉ hỏi vậy thôi nhưng bản thân biết rằng, anh sẽ chẳng ngập ngừng mà trả lời rằng đó là khi chúng ta gặp nhau vào năm học cấp 2, khi ấy em và anh ở hai trường khác nhau nhưng định mệnh đã cho ta gặp nhau, quen biết và thân thiết với nhau. Nhưng không phải thế đâu anh, chúng mình đã từng gặp nhau rất lâu rồi đấy, chỉ là ký ức của anh không có chỗ dành cho em thôi.

Cảm ơn anh vì đã chấp nhận em!.. Em vụng về, cẩu thả trong hành động, khó tiếp thu và nhất là ngang bướng.. Nhưng anh vẫn chấp nhận, anh làm cho em luôn nghĩ rằng mình sẽ chẳng bao giờ đơn độc vì dù cho bao lỗi lầm anh vẫn sẽ tha thứ và dang rộng vòng tay ôm em, cho em một bờ vai êm tựa vào. Ở bên anh em không còn thấy tự ti về bản thân mình, em nhỏ bé, không xinh đẹp, vụng về...nhưng bên anh em thấy tự tin biết bao bởi vì em đã tìm được một điểm tựa hoàn hảo cho bản thân mình.

Cảm ơn anh vì chưa cho em được nói ra... Đó là ngày anh bước ra khỏi cuộc đời em khi chỉ còn hơn một tháng nữa thôi là kỉ niệm 4 năm chúng mình yêu nhau....Anh có biết em đã mong đợi hơn bao giờ hết cái ngày quan trọng sẽ đánh dấu cho năm thứ 5 chúng mình yêu nhau. Và anh có biết món quà bất ngờ em muốn dành cho anh là gì không.??? Làm sao anh biết được em đã viết cho riêng mình câu chuyện cổ tích tuyệt vời mà anh là nhân vật chính và câu chuyện ấy phải đợi biết bao lâu em mới có can đảm nói cùng anh...


Cảm ơn anh vì đã cho em niềm tin vào mơ ước..... Đó là cô bé của gần 10 năm về trước, lúc ấy em học lớp 5 thôi, cái tuổi ăn chưa no lo chưa tới, nhưng em đã biết để ý đến một người. Thật là trẻ con ngốc nghếch đúng không? Đó là một cậu bé học khác lớp mà em tình cờ gặp được trong lớp học bồi dưỡng. Cậu bé có đôi mắt sáng, làn da trắng, khuôn mặt thật thông minh và đặc biệt là học rất giỏi anh nhé! Em đã từng có những giấc mơ về hoàng tử và lọ lem, và từng nghĩ rằng sẽ phải cố gắng thật nhiều để có được hoàng tử cho riêng mình. Em không ngừng nỗ lực, em học, học và chỉ biết lao đầu vào học, bỏ qua những lời tán tỉnh của những cậu bạn cấp 2, bởi vì trong lòng em đã có hình mẫu lý tưởng cho riêng mình. Và anh biết không ước mơ của em đã thành hiện thực, em gặp lại cậu bé năm nào ở lớp học bồi dưỡng của huyện vào năm học cấp 2. Có phải đây là duyên nợ không anh? Hay là món quà mà thượng đế đã ban tặng cho em. Và em đã không bỏ qua cơ hội ấy. Hơn một năm sau, em đã có được tình yêu trọn vẹn.....


Cảm ơn anh vì đã cho em biết ... hóa ra nước mắt chỉ là vô dụng....... Đây có lẽ là bài học đắt giá và nhói lòng nhất mà em phải nhận lấy từ anh. Đến bây giờ em vẫn chưa thể hiểu được lý do vì sao anh đã buông tay em trong buổi chiều hôm ấy. Em khóc, không phải lần đầu tiên trước mặt anh nhưng đó là lần cuối cùng em xin anh cho em được khóc. Em khóc trong buổi chiều ngược gió ấy, trên đám cỏ xám xanh ấy, em không dám nhìn vào mắt anh, chưa bao giờ em thấy anh lạnh lùng và tàn nhẫn đến thế... Anh không nghĩ đến cảm giác của em, những giọt nước nước mắt đã từng làm anh đau hơn nỗi đau của chính mình, anh sợ nhìn thấy em khóc, anh đã từng nói thế...nhưng giờ đây chúng trở nên vô dụng biết chừng nào.

Cảm ơn anh vì đã dạy em cách tha thứ...... Em đã từng nói với anh rằng nếu chúng mình chia tay với bản tính của em chắc chắn chúng ta sẽ không thể là bạn của nhau được. Nhưng rồi anh có biết không, em đã thất bại trước anh. Làm sao em có thể dửng dưng với một người đã quan tâm mình và dù chia tay, anh vẫn quan tâm đến em như thế. Anh hoàn hảo trong mắt em, anh biết đấy.. Và em đã tha thứ cho anh, em để anh tự do tìm người con gái sẽ mang đến hạnh phúc thật sự mà anh từng mong muốn. Dù không còn đi chung trên một con đường, em vẫn dõi theo con đường anh bước. Chưa bao giờ em thấy lòng mình trống rỗng như lúc này có lẽ bởi vì em khoác trên người chiếc áo quá rộng mà anh gọi nó là "tình bạn". Thôi thì làm theo lời anh vậy. Chúng ta chỉ là bạn anh nhé!


Cảm ơn anh vì đã rời xa em.... Anh đến như một giấc mơ, cho em niềm tin rằng chỉ cần em có cố gắng thì dù ước mơ lớn lao đến thế nào cũng trở thành hiện thực, anh cho em nhận ra rằng có những điều dẫu đang nắm thật chặt trong tay cũng có thể vụt bay bất cứ lúc nào, và anh cho em biết em có thể dễ dàng tha thứ cho người làm em đau như thế. và em muốn anh biết rằng vẫn luôn có một góc nhỏ trong tim em dành cho hồi ức đẹp đẽ chính là anh...








JJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJ

Cần một tấm lòng “để gió cuốn đi”…!


  









Cần một tấm lòng “để gió cuốn đi”…!
khắp đạo tràng, có rất nhiều phật tử biết mình chỉ là hạt bụi giữa thế nhân, và họ thầm lặng làm từng việc tốt nhỏ nhất hằng ngày, cho đến những chuyến đi từ thiện tập thể
Một câu hát nổi tiếng của nhạc sĩ Trịnh Công Sơn: ”Sống trên đời cần có một tấm lòng, để làm gì em biết không? Để gió cuốn đi”
                             “Thắp lên ngọn lửa hồng
                                Ấm áp giữa trời đông
                                Giữa cõi đời lạnh lẽo
                                Cần nhau một tấm lòng”

Một tấm lòng rộng mở để ôm ấp mọi nỗi khổ niềm đau của chúng sinh, để lắng nghe, thấu hiểu, thương yêu, bao dung và tha thứ. Đó là con đường chấm dứt khổ đau, thành tựu được chân, thiện, mỹ.
 
Hòa cùng truyền thống “Lá lành đùm lá rách” của người Việt, tinh thần từ bi của đạo Phật đã giúp xã hội thu hẹp khoảng cách giàu nghèo, mang lại an lạc ấm no cho tất cả mọi người.

Đức Dalai Lama cũng chọn từ bi làm tôn giáo. Trong đạo Phật, pháp bố thí luôn đứng đầu trong Tứ nhiếp pháp, Lục độ ba la mật, Thập thiện. Công đức của pháp bố thí vô lượng vô biên, bất khả tư nghì, nên tùy hỷ công đức bố thí cũng có phúc đức lớn không kém phúc đức của sự bố thí. 
 
Vậy nên, có thể coi, phúc đức của sự bố thí như một ngọn đuốc sáng, tùy hỷ công đức ấy là truyền mồi lửa để thắp sáng những trái tim còn chìm trong vô minh, để sưởi ấm những cảnh đời bất hạnh. Như trong kinh Tứ Thập Nhị Chương đã dạy, tùy hỷ công đức không làm giảm đi phúc đức của việc thiện, cũng giống như truyền lửa giữa những cây đuốc không làm lửa tắt. Tại sao lửa không tắt khi đi được truyền đi? Vì sao phúc đức không giảm đi khi tùy hỷ? Lửa không tắt vì cây đuốc nào cũng có chất bắt lửa, cũng như phúc đức không mất đi khi tùy hỷ công đức bằng Tâm thiện lành, vô tư và khiêm hạ. Tâm như thế mới có thể theo gió để lan tỏa hương thơm vào đời.
   
Làm thế nào để có được một tấm lòng như thế? Vì đâu mà những người con Phật có thể cảm thấy hoan hỷ an lạc từ trong Tâm, ngay khi âm thầm cho đi mà không cần nhận lại dù chỉ một lời khen ngợi hay cảm ơn? Vì Tâm thiện của bạn đã được thể hiện hàng ngày trong từng thái độ và cử chỉ nhỏ nhất, để làm cho mọi người xung quanh hạnh phúc, từ đó tâm thiện dần dần được nuôi dưỡng thành Tâm Từ Bi sẵn sàng ban vui cứu khổ, khi đó, chỉ cần thấy người khác hạnh phúc, Tâm Từ cũng đủ mang lại niềm hoan hỷ lớn lao không kém cảm giác được khen ngợi hay cảm ơn.
http://filvietnam.com/tin/Song-Trong-Doi-Song-Can-Co-Mot-Tam-Long....html
 Ảnh minh họa (www.facebook.com/LoveDeGioCuonDi)
 
Vậy nên trong cuộc sống này, vẫn có những người âm thầm cho đi đến khi cuối đời mới được biết đến. Kính xin dâng nén tâm hương đến tấm lòng từ bi, mật hạnh vi tế, lượng cả bao dung của cố Đại lão Hòa thượng Thích Chí Tín. Khi Ngài còn tại thế, từ khi Ngài còn trẻ, mỗi buổi sáng 5 giờ, sau khi xả thiền, Ngài vẫn ra sau hè nhóm lửa cơm nước, chuẩn bị bữa sáng cho các thầy, kể cả các chú. Ngày nào cũng thế, ba lần nấu cơm cặm cụi hoan hỷ. Ngài đường đường là Như Lai sứ giả “Nhập Như Lai thất, tọa Như Lai tòa, hành Như Lai sự”, vậy mà Ngài kiêm nhiệm vai trò anh nuôi, ngày đêm cần mẫn, chăm chút trong ngoài, không một lời than vãn.

Năm 1975, dân di tản từ cao nguyên chạy xuống, miền Trung tràn vào, chùa Tỉnh Hội thành nơi tị nạn. Người đông chen chúc, bẩn thỉu, ồn ào ngay trong chính điện. Có người ngã bệnh từ trần, bơ vơ lạc lõng, Ngài mua quan quách, cho người tẩm liệm và chở xuống nghĩa trang Phật giáo mai táng. Những năm sau đó, thấy dân tình khốn khổ, bệnh tật gia tăng, Ngài chắt chiu từng từng trái cam, trái chuối, chủ nhật nào cũng mang xuống bệnh viện làm quà cho bệnh nhân, ngõ hầu xoa dịu phần nào nỗi cơ hàn khổ đau của họ.

Vì vậy nhác thấy hình bóng Ngài trong bộ đồ nâu bạc màu dung dị, mọi người đều chắp tay “ Ông Phật đến! Ông Phật đến”; Ngài đã âm thầm gieo vào lòng người bất hạnh những hạt giống từ bi của chư Phật như vậy đó
 
Hay trên thế giới, cố tỷ phú Mỹ Steve Jobs – cha đẻ của thương hiệu Apple toàn cầu đã âm thầm làm từ thiện ở nhiều nơi, đến khi ông qua đời, những câu chuyện về quãng thời gian âm thầm làm việc thiện mới được tiết lộ.
 
Ngoài ra, ở khắp đạo tràng, có rất nhiều phật tử biết mình chỉ là hạt bụi giữa thế nhân, và họ thầm lặng làm từng việc tốt nhỏ nhất hằng ngày, cho đến những chuyến đi từ thiện tập thể.
 
Thật sự, tính chất của trí tuệ chư Phật là khiêm hạ và nhún nhường thể hiện qua những việc tốt thầm lặng như vậy. Vì họ không biết từ vô số những kiếp trước họ đã tạo tác bao nhiêu Nghiệp thiện và ác, cho nên kiếp này họ chỉ giả thiết, phúc đức của họ chỉ bằng một bát nước chứ không phải cả một dòng sông.

Vậy nên nếu lần nào làm việc tốt cũng cần cho nhiều người biết, để nhận được nhiều lời khen hay cảm ơn, tâm ngã mạn sẽ như nắm muối làm hỏng cả một bát nước công đức của mình. Tu như vậy là mới chỉ được phần lợi tha chứ chưa tự lợi, như là mới xong được cái mái nhà trước khi làm cái cột.
   
Người con Phật tu để phá tan núi ngã man, rồi mới hạ được thành phiền não, phiền não trong tâm mình bớt đi, nhường chỗ cho tâm thanh tịnh, thì việc ban vui cứu khổ mới được thành tựu.

Pháp Bố thí có thể đem lại lợi ích cho mọi người, để lại tiếng thơm trong lòng đời, và thành tựu an lạc trong Tâm hành giả; khi hành giả bố thí với tâm vô tư, không nhìn thấy mình trong khi bố thí, không để cho nhiều người biết, và trong tâm mình không nên khởi niệm nào về việc mình đang bố thí. Vì bố thí giúp tâm khởi niệm lành, niệm lành cũng chỉ có thể cho ta tận hưởng cảm thọ hoan hỷ cho riêng mình trong một khoảng thời gian nào đó trong cuộc sống, rồi mãn kiếp lên cõi Trời hưởng phúc, chứ không giúp mình thoát khỏi luân hồi sinh tử, niệm bất thiện như ngã mạn lại càng làm mình tổn phúc. 
 
“Phật dụng cái Tâm”: của bố thí không quan trọng bằng cách bố thí, quan trọng thay, cách cho đi như thế nào để người được nhận cảm thấy tình thương yêu xoa dịu được nỗi khổ của họ, và tăng trưởng đức tin trong sạch nơi Tam Bảo; cũng để cho người cho thành tựu chân thiện mỹ trên con đường tu hạnh Bồ đề.
                                       
Theo PGVN

Filvietnam.com
JJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJ

Nơi lưu giữ tâm hồn

Sống trong đời sống cần có một tấm lòng...
Để làm gì em biết không ? Để gió cuốn đi, để gió cuốn đi...”
   Ai trong chúng ta cũng đều có một tấm lòng, một tấm lòng nhân hậu thật sự. Bạn rơi nước mắt khi thấy các  hoàn cảnh bất hạnh. Tôi nhoi nhói nơi tim lúc chứng kiến những tai nạn thương tâm. Và chúng ta, luôn ghi  nhớ lời dạy của cô thầy năm xưa: “ở hiền thì sẽ gặp lành nghe con”, cố gắng đem lại niềm vui, hạnh phúc cho  cộng đồng chung quanh mình. Rồi đêm về, nằm hân hoan, một sự hân hoan thầm kín trong tâm hồn, hân  hoan vì đã và đang làm việc tốt.
  Nhưng đó là giai đoạn đầu đời. Càng bước sâu vào cuộc sống, tôi càng cảm thấy lung lay ý nguyện “người tốt  việc tốt” hôm nào. Sự giả tạo, phản bội, sụp đổ cứ lấn lướt ngày qua ngày, đập tan, ném vỡ cụm từ “ở hiền gặp  lành” trong tôi. Tôi không tin có vế sau, quả thật không tin...
 Và, phản ứng theo bản năng của một đứa trẻ người non dạ, yếu kém tinh thần, tôi “xù lông” phản ứng gay gắt  với tất cả. Đôi mắt tôi giờ đây chỉ thấy sự ám hại và mỉa mai. Tôi dè chừng, hơn thua trong mọi việc. Một vỏ bọc  cứng cáp, trải đời, nhưng bên trong chắc gì không phải là một sự yếu đuối?

Thêm tuổi, đọc thêm sách, được thêm nhiều lời dạy dỗ, tôi lờ mờ nhận ra rằng hình như ranh giới giữa đúng-sai, trắng-đen quá hư ảo? Những gì tôi làm trong quá khứ chưa chắc đã là tốt cho người xung quanh. Những gì tôi nhận được cũng không hẳn là xấu. Tôi rơi nước mắt, thương xót cho nhận thức của mình. Một nhận thức bị suy dinh dưỡng trầm trọng, một nhận thức bị căn bệnh “tiêu cực” ngặt nghèo làm chậm phát triển...
Tôi vốn ít nghe nhạc Trịnh. Là kẻ hậu bối, tôi chỉ biết và ngưỡng mộ cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn qua những trang viết về ông, qua những câu chuyện, những giai thoại của người trong cuộc kể về người đã khuất. Nhưng tôi đặc biệt thích ca khúc Để gió cuốn đi. Tôi nghe để an ủi lòng mình: hãy sống thật “người”, sống như ngày mai ta và họ không còn nữa...

Giữ vững được nhân cách trong cuộc sống thực tế không bao giờ dễ dàng. Khi cao hứng, tôi có thể ghi ra đây những dòng đầy tính nhân văn. Nhưng, biết đâu ngay hôm sau, vì đấu tranh quyền lợi-công danh, tôi lại thực hiện ngay những việc mình vừa chỉ trích hôm qua?
Tôi mừng vì mình đang sống trong thời đại số hóa, có thể mua một chiếc máy nghe nhạc nhỏ gọn, lưu vào bài hát yêu thích. Và sau đó? Những khi cần sẽ hòa mình vào từng lời ca da diết “...hãy yêu ngày tới dù quá mệt kiếp người, còn cuộc đời ta cứ vui...”.
Hãy yêu, dù cho gió sẽ cuốn đi tất cả.
Google+ Filvietnam.com


JJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJJ

Saturday, April 19, 2014

Cảm ơn anh vì tất cả.....

Cảm ơn anh vì tất cả.....

Vậy là đã 3 tháng rồi kể từ ngày mình xa nhau đúng không? Có lẽ khi anh đọc được những dòng này cũng không thể nào nhận ra được người viết chính là cô bé ngốc nghếch đã cùng anh sánh bước trên chặng đường 4 năm qua. Có thể rất nhiều người không tin câu chuyện này bởi vì nó quả thực rất kì diệu, giống như bước ra từ thế giới cổ tích vậy. Có thể ngay cả anh cũng không biết nhưng tất cả đúng là sự thật anh à.

Cảm ơn anh vì đã yêu em!... Em vẫn nhớ như in cái ngày anh chính thức nói chúng mình làm quen nhau, có lẽ anh không biết em đã vui sướng như thế nào, hạnh phúc như vỡ òa trong em, bởi vì ước mơ ấp ủ từ bấy lâu của em cuối cùng đã thành hiện thực. Nhưng bản tính em là thế, ngang bướng và thích làm nũng với anh, muốn anh phải nhường nhịn và quan tâm em nhiều hơn bao giờ hết. Và em cũng đã có được tình yêu trọn vẹn, anh yêu em hơn tất cả, quan tâm em thật nhiều, đôi lúc em cảm thấy thật ngột ngạt, nhưng anh biết không tất cả những điều anh dành cho em, tất cả, tất cả... em đều cất giữ thật kĩ trong trái tim mình.


Cảm ơn anh vì đã đến bên em! Anh bước vào cuộc đời em là khi nào, anh có biết không? Em chỉ hỏi vậy thôi nhưng bản thân biết rằng, anh sẽ chẳng ngập ngừng mà trả lời rằng đó là khi chúng ta gặp nhau vào năm học cấp 2, khi ấy em và anh ở hai trường khác nhau nhưng định mệnh đã cho ta gặp nhau, quen biết và thân thiết với nhau. Nhưng không phải thế đâu anh, chúng mình đã từng gặp nhau rất lâu rồi đấy, chỉ là ký ức của anh không có chỗ dành cho em thôi.

Cảm ơn anh vì đã chấp nhận em!.. Em vụng về, cẩu thả trong hành động, khó tiếp thu và nhất là ngang bướng.. Nhưng anh vẫn chấp nhận, anh làm cho em luôn nghĩ rằng mình sẽ chẳng bao giờ đơn độc vì dù cho bao lỗi lầm anh vẫn sẽ tha thứ và dang rộng vòng tay ôm em, cho em một bờ vai êm tựa vào. Ở bên anh em không còn thấy tự ti về bản thân mình, em nhỏ bé, không xinh đẹp, vụng về...nhưng bên anh em thấy tự tin biết bao bởi vì em đã tìm được một điểm tựa hoàn hảo cho bản thân mình.

Cảm ơn anh vì chưa cho em được nói ra... Đó là ngày anh bước ra khỏi cuộc đời em khi chỉ còn hơn một tháng nữa thôi là kỉ niệm 4 năm chúng mình yêu nhau....Anh có biết em đã mong đợi hơn bao giờ hết cái ngày quan trọng sẽ đánh dấu cho năm thứ 5 chúng mình yêu nhau. Và anh có biết món quà bất ngờ em muốn dành cho anh là gì không.??? Làm sao anh biết được em đã viết cho riêng mình câu chuyện cổ tích tuyệt vời mà anh là nhân vật chính và câu chuyện ấy phải đợi biết bao lâu em mới có can đảm nói cùng anh...


Cảm ơn anh vì đã cho em niềm tin vào mơ ước..... Đó là cô bé của gần 10 năm về trước, lúc ấy em học lớp 5 thôi, cái tuổi ăn chưa no lo chưa tới, nhưng em đã biết để ý đến một người. Thật là trẻ con ngốc nghếch đúng không? Đó là một cậu bé học khác lớp mà em tình cờ gặp được trong lớp học bồi dưỡng. Cậu bé có đôi mắt sáng, làn da trắng, khuôn mặt thật thông minh và đặc biệt là học rất giỏi anh nhé! Em đã từng có những giấc mơ về hoàng tử và lọ lem, và từng nghĩ rằng sẽ phải cố gắng thật nhiều để có được hoàng tử cho riêng mình. Em không ngừng nỗ lực, em học, học và chỉ biết lao đầu vào học, bỏ qua những lời tán tỉnh của những cậu bạn cấp 2, bởi vì trong lòng em đã có hình mẫu lý tưởng cho riêng mình. Và anh biết không ước mơ của em đã thành hiện thực, em gặp lại cậu bé năm nào ở lớp học bồi dưỡng của huyện vào năm học cấp 2. Có phải đây là duyên nợ không anh? Hay là món quà mà thượng đế đã ban tặng cho em. Và em đã không bỏ qua cơ hội ấy. Hơn một năm sau, em đã có được tình yêu trọn vẹn.....


Cảm ơn anh vì đã cho em biết ... hóa ra nước mắt chỉ là vô dụng....... Đây có lẽ là bài học đắt giá và nhói lòng nhất mà em phải nhận lấy từ anh. Đến bây giờ em vẫn chưa thể hiểu được lý do vì sao anh đã buông tay em trong buổi chiều hôm ấy. Em khóc, không phải lần đầu tiên trước mặt anh nhưng đó là lần cuối cùng em xin anh cho em được khóc. Em khóc trong buổi chiều ngược gió ấy, trên đám cỏ xám xanh ấy, em không dám nhìn vào mắt anh, chưa bao giờ em thấy anh lạnh lùng và tàn nhẫn đến thế... Anh không nghĩ đến cảm giác của em, những giọt nước nước mắt đã từng làm anh đau hơn nỗi đau của chính mình, anh sợ nhìn thấy em khóc, anh đã từng nói thế...nhưng giờ đây chúng trở nên vô dụng biết chừng nào.

Cảm ơn anh vì đã dạy em cách tha thứ...... Em đã từng nói với anh rằng nếu chúng mình chia tay với bản tính của em chắc chắn chúng ta sẽ không thể là bạn của nhau được. Nhưng rồi anh có biết không, em đã thất bại trước anh. Làm sao em có thể dửng dưng với một người đã quan tâm mình và dù chia tay, anh vẫn quan tâm đến em như thế. Anh hoàn hảo trong mắt em, anh biết đấy.. Và em đã tha thứ cho anh, em để anh tự do tìm người con gái sẽ mang đến hạnh phúc thật sự mà anh từng mong muốn. Dù không còn đi chung trên một con đường, em vẫn dõi theo con đường anh bước. Chưa bao giờ em thấy lòng mình trống rỗng như lúc này có lẽ bởi vì em khoác trên người chiếc áo quá rộng mà anh gọi nó là "tình bạn". Thôi thì làm theo lời anh vậy. Chúng ta chỉ là bạn anh nhé!


Cảm ơn anh vì đã rời xa em.... Anh đến như một giấc mơ, cho em niềm tin rằng chỉ cần em có cố gắng thì dù ước mơ lớn lao đến thế nào cũng trở thành hiện thực, anh cho em nhận ra rằng có những điều dẫu đang nắm thật chặt trong tay cũng có thể vụt bay bất cứ lúc nào, và anh cho em biết em có thể dễ dàng tha thứ cho người làm em đau như thế. và em muốn anh biết rằng vẫn luôn có một góc nhỏ trong tim em dành cho hồi ức đẹp đẽ chính là anh...








Sua may tinh hcm          sua may tinh gia re           sua may tinh tan noi gia re    sua may tinh tai nha   
bao tri may tinh gia re    lap rap may tinh gia re      sua chua may in gia re         bom muc gia re 
bom muc may in gia re   lap dat camera gia re        lap dat chong trom             Quan ao cong nhan 
Dong phuc cong nhan   Quan ao bao ho lao dong  Giay bao ho lao dong         Ao thun cong nhan 
Sửa máy lạnh                bảo trì máy lạnh                sua may lanh                      Bao ho lao dong lien quan
bao tri may lanh             sua lo vi ba                       sua tu lanh                         sua may nuoc nong
sua may lanh quan 1      VinaInternet JSC               Website                            Logo 
 Domain                        Hosting                             Server                               Software 
PR Maketing                Google ads                        Facebook Ads                  SEO
Social Media                News Tech...                     Phu tung o to                     phutungoto 
Thoi trang                    Thoi trang tre                      Bao ho lao dong                Rang su cao cap
Rang su my                  Trong rang gia                    Rang su tham my                Tay trang rang
Email Marketing           Social Media                     Thiet ke Website                Internet Marketing
De Gio Cuon Di